Mộ Tu Kiệt quay lưng lại với chiếc giường, cởi áo choàng tắm xuống.
Động tác thay quần áo của anh vô cùng nhã nhặn trước mặt cô gái trên giường.
Đây cũng là lần đầu tiên Cố Cơ Uyển cảm nhận được, việc mặc quần áo đơn giản như vậy mà có người lại có thể làm nó vô cùng hoàn hảo!
Anh không cố ý thể hiện điều gì, chỉ là mặc quần áo một cách đơn giản nhất, cài cúc áo, thậm chí đến việc mặc quần tây không ai có thể mặc được một cách nhã nhặn, mà anh có thể làm được!
Bóng lưng của anh, bóng lưng hình tam giác, vòng eo không chút mỡ thừa, quả đúng là hoàn hảo!
Thật sự rất đẹp trai, rất mê người.
Vào giây phút Mộ Tu Kiệt quay đầu lại, Cố Cơ Uyển hoảng loạn cúi đầu xuống, không dám nhìn tiếp nữa. Nếu nhìn tiếp nữa, sẽ bị anh cười mất.
“Cảm giác ngoại tình thế nào?” Người đàn ông đã thay quần áo xong, quay đầu hỏi cô.
Cố Cơ Uyển ngẩng đầu lên, tầm mắt nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm của anh.
Vốn có một đống lời muốn phản bác, nhưng sau khi hai đôi mắt chạm phải nhau, đến một chữ cô cũng không thể nói ra được.
Một lúc lâu sau, cô mới nói: “Tôi không hổ thẹn với lòng mình”
Hơn nữa, hôm nay không phải anh đã tìm Mộ Hạo Phong rồi sao?
Nếu như có thể tìm được đến cả đây, thì anh nên biết lí do Hạo Phong và Đàm Kiệt ở khách sạn chứ.
Trước nay bốn người họ vẫn luôn thích ở cùng nhau, bất kể là làm bất cứ chuyện gì, vậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/712906/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.