Cố Cơ Uyển cũng không tiếp tục ở lại Vọng Giang các của cậu cả Mộ.
Trở về dọn dẹp một chút, cô đi đến nhà chính nói chuyện với bà cụ, sau đó quay về trường học.
Mặc dù là lời nói của cậu cả Mộ rất đả thương người khác, có điều suy nghĩ một chút, tối ngày hôm qua đêm hôm khuya khoắt, cô với Mộ Bác Văn lại ở cùng một chỗ với nhau, quả thật là không đúng.
Trong lòng của cô cảm thấy khó chịu là bởi vì Mộ Tu Kiệt đã không tin tưởng cô.
Nhưng mà người ta dựa vào cái gì để tin tưởng cô chứ? Bọn họ căn bản không có quan hệ gì cả.
"Uyển Uyển, sao ngày hôm nay cậu lại không ở nhà họ Mộ vậy?”
Tô Tử Lạp không ngờ đến là cuối tuần cô lại trở về, hôm nay cũng không cần phải đi học.
"Ở nhà họ Mộ cũng không quen biết được mấy người, ở lại đó để làm cái gì chứ?"
Cố Cơ Uyển đặt túi hành lý ở một bên, bên trong có mấy vật dụng mà cô sử dụng hàng ngày.
"Ngay cả hành lý cũng mang đến đây hả. Sao vậy? Sau này cậu quyết định ở ký túc xá của trường học à?”
Tô Tử Lạp còn tưởng rằng một gia đình có tiền giống như nhà họ Mộ, cho dù là Cố Cơ Uyển muốn đi học thì cũng sẽ không để cô ở lại ký túc xá.
Mặc dù là ký túc xá thuận tiện, nhưng mà hoàn cảnh cũng không ra làm sao.
"Tớ vẫn còn đang đi học, chẳng lẽ là không nên ở ký túc xá à?"
Kiếp trước, thời gian cô đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/712935/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.