“Anh... " Cố Cơ Uyến hơi không dám tin vào tai mình, Mộ Tu Kiệt lại dùng giọng nhu hoà thế này để nói với mình! Cô cho rằng anh vẫn đang giận.
“Chúng ta làm lành đi." Tay người đàn ông đặt trên eo cô, nhẹ nhàng kéo vào người anh.
Cổ Cơ Uyển phát hiện mình không thể suy nghĩ, thậm chí không thể hô hấp.
Mặt cậu cả Mộ phóng đại vô hạn trong tầm mắt cô, nhìn ở khoảng cách gần như vậy mà vẫn không có tỳ vết, hoàn mỹ tuyệt đối.
Tay cô vô thực đặt lên trước ngực anh nhưng lại không hề có ý đẩy anh ra.
Anh thật nóng, không, là cô nóng... hình như, đều nóng.
Bây giờ như vậy là có ý gì?
“Mộ... ưm..” Khoảnh khắc đôi môi vừa hé mở, đôi môi nóng rực của anh áp xuống.
Như bị điện giật, có cảm giác trời đất quay cuồng.
Nhưng nửa giây sau Cổ Cơ Uyển đã hoàn toàn đánh mất chính mình.
Trong hơi thở đều là hơi thở của Mộ Tu Kiệt, sự lạnh lẽo của anh, sự nóng bóng của anh, mâu thuẫn mà dây dưa với cô.
Đến cuối cùng đều hoá thành một ngọn lửa...
Cố Cơ Uyển không biết mình bị bế lên lúc nào, cũng không biết cúc áo bị mở ra khi nào, càng không biết cô đã quấn lên cổ anh từ lúc nào.
Cô không nghĩ được gì nữa, toàn bộ thể giới đều là bóng dáng Mộ Tu Kiệt, hơi thở của Mộ Tu Kiệt.
“Ưm..”
“Cộp” một tiếng, có người va vào cánh cửa.
Hơi thở rối loạn lập tức tản đi.
Mộ Tu Kiệt kéo mạnh chăn lên bọc kín mít cô gái dưới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/712972/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.