"Tự ý xâm phạm...Chết"
Chỉ năm chữ được viết một cách tùy ý trên một tấm bảng gỗ trước cửa biệt phủ, rất nhiều kẻ qua đường đều nhìn vào mà cười to.
Khẩu khí của tên chủ nhà này cũng thật quá lớn.
Mặc dù Liêu quốc không phải là quốc gia quá phát triển nhưng thời đại pháp trị này lại có kẻ dám dùng lời lẽ sặc mùi bạo lực đến vậy sao? Đúng là trò cười lố bịch mà.
Khi bình minh còn chưa ló dạng, sương mù nhè nhẹ bay bổng, một đám người nhân số hơn hai mươi đã lặng lẽ xuất hiện trước cổng biệt viện.
Bọn họ nhìn vào tấm bảng năm chữ một lúc vẫn không dám tiến vào, rõ ràng là có chút do dự lẫn kiêng kỵ.
Vài phút sau, lão già dẫn đầu mới trầm giọng lớn tiếng nói vọng vào:
- Lão phu là Bùi Lăng, chưởng môn của Hà Tinh Phái, xin được phép vào diện kiến gia chủ.
Bên trong biệt viện, Tiểu Hắc vươn vai ngáp nhẹ một cái rồi khẽ mỉm cười nói:
- Hắc hắc, cuối cùng cũng có người chịu đi tiên phong thử vận rồi sao? Lão Ngô, Hà Tinh Phái là môn phái gì? Có lợi hại không?
Ngô Chí mất khoảng một phút suy ngẫm liền đáp lại:
- Tiểu hắc công tử, Hà Tinh Phái này chỉ là một tiểu môn phái ở Triệu quốc.
Tuy là tiểu phái nhưng bọn họ cũng có chút danh khí.
Chưởng môn nhân của họ rất tham vọng và thông minh, là loại người nhìn xa trông rộng.
Cho nên môn phái của họ đã phát triển rất nhanh, vượt lên tốp đầu những tiểu môn phái mạnh nhất.
-
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-than-thau/1256247/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.