Đột nhiên Chiến Bắc Thiên trở mình, đè Mộ Nhất Phàm xuống dưới thân.
Ánh mắt hắn nóng rực như có ngọn lửa đang bập bùng trong đôi con ngươi, nhìn chòng chọc người dưới thân mình, khàn khàn nói: “Lời cậu nói ban nãy, lặp lại một lần nữa đi!”
“……….” Mộ Nhất Phàm nhìn đôi mắt đen sâu thăm thẳm chỉ cách mình một thước, bất tri bất giác thất thần.
Lần đầu tiên anh phát hiện ánh mắt Chiến Bắc Thiên đẹp nao lòng tới vậy, như một vì sao tỏa sáng giữa bầu trời đêm vời vợi, cứ như vậy mà hấp dẫn ánh mắt anh.
Mộ Nhất Phàm kìm lòng chẳng đậu mà giơ bàn tay đeo găng lên, vươn ngón trỏ ra, nhẹ nhàng chạm lên hàng mi đen dài của hắn, hàng mi đen như cánh quạt nhỏ, liên tục vỗ nhè nhẹ.
Chiến Bắc Thiên nắm lấy bàn tay nghịch ngợm kia, lại một lần nữa dùng giọng nói khàn khàn lặp lại: “Mộc Mộc, lời cậu vừa nói, lặp lại một lần nữa đi:”
Mộ Nhất Phàm cảm thấy giọng nói của Chiến Bắc Thiên thật êm tai, giọng hắn trầm khàn, mang theo mị hoặc không nói nên lời, khiến anh trở nên mê muội.
Anh thu bàn tay bị nắm lấy, sờ lên yết hầu Chiến Bắc Thiên.
Nhịp thở của Chiến Bắc Thiên trở nên nặng nề, hắn cảm nhận được mình bị Mộ Nhất Phàm làm nảy lên phản ứng, hầu kết lăn lên lộn xuống ở cổ họng, ánh mắt càng trở nên nồng cháy, nhìn bờ môi tái nhợt của đối phương, không khỏi cúi thấp đầu xuống.
Trong khoảnh khắc sắp chạm vào bờ môi đối phương, lại nghe thấy anh lẩm bẩm nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-thi-the/1129499/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.