Người dân thành Cổ Thanh đều cho rằng rất quái gở.
Tuy rằng cô gái phong tình vạn chủng nhưng cô là người biết an phận thủ thường.
Bích Liên Thiên đã cắn nuốt không ít sinh mệnh của người dân hai bên bờ, bây giờ bỗng dưng xuất hiện một người chèo thuyền, tất nhiên là ít có người dám tin tưởng.
Cô gái đẩy sào tre, chiếc thuyền nhỏ di chuyển tự tại giữa vùng Bích Liên Thiên đầy lá sen, giống như đuôi cá uyển chuyển, quẹo trái quẹo phải là có thể chui vào sâu bên trong Bích Liên Thiên.
Những người xung quanh đều tấm tắc bảo lạ, cô gái đứng trên thuyền bằng chân trần thì lại thản nhiên, chẳng có gì thay đổi.
Cô gái chèo thuyền chở người dân thành Cổ Thanh sang bến đò Thiên Vũ đối diện đôi lần.
Bến đò ở hai bên đã bị bỏ hoang nhiều năm, rêu xanh trải rộng, có vài chàng trai giẫm lên chưa vững, sau lưng lại có một bàn tay yếu ớt như không xương đặt lên tay của anh ta một cách chắc chắn, giúp anh ta đứng vững.
Dung mạo cô gái đa tình khiến chàng trai bồi hồi.
Cũng chỉ là trong chốc lát, cô đã rút tay về, cúi chào với chàng trai, nhận lấy hai lạng bạc cho tiền đường thủy, chèo thuyền trở vào Bích Liên Thiên không còn bóng dáng.
Những người nương nhờ thuyền của cô mới có thể qua được bờ bên kia bao gồm những thanh niên tuổi trẻ cường tráng, người tuổi già sức yếu, thương nhân giàu có, hộ dân nhà nghèo sa sút đâm ra chán nản, cả trai lẫn gái, già trẻ lớn bé.
Cô đối xử
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-tinh-dich/1321322/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.