Edit:Trucxinh
Khí trời dần chuyển lạnh, may mà khí hậu Di Lăng ôn hòa, cho dù gần tới tháng chạp cũng không lạnh lắm. Mấy chú vịt con cũng lớn dần, màu lông vàng nhạt ban đầu từ từ xuất hiện một số sợi lông màu xanh lục, nhìn đẹp hơn vịt bình thường rất nhiều. Thành thử Đông Phương Manh càng để tâm đến chúng, cơ hồ ngày nào cũng như hình với bóng. Nếu không phải Yến Hồng cực lực ngăn cản, đoán chừng đi ngủ cũng muốn ngủ chung. Yến Hồng nghĩ tới mình suýt nữa phải ngủ cùng mấy con vịt, không phải không dị ứng, lỡ đám vịt con này không kiểm soát được, tùy tiện cống hiến mấy bãi “hoàng kim”, phỏng chừng cả đời này nàng bị chúng ám ảnh…
Con gà mái dầu ấp trứng hộ Tiểu Hoa không biết vì sao mà chấp nhận Đông Phương Manh làm lãnh đạo “đàn con yêu” của nó một cách thần kỳ, ngày nào cũng giống như giám đốc đi sau mông bầy vịt con, thỉnh thoảng lại áp tải vịt con lạc đội trở về hàng ngũ. Đông Phương Manh trái lại bình an ở chung với nó, hơn nữa mỗi lần cho vịt con ăn cũng không quên nó, có thể nói là có tình cách mạng. Đang nghĩ tới mấy con vịt hoang này thì thấy vịt tư lệnh Đông Phương Manh dẫn đám thú cưng yêu quý của hắn xếp hàng đi tới, Tiểu Hoa đi sau cùng áp đội, kiêu ngạo uốn éo cái mông. Mỗi lần Yến Hồng thấy cảnh này luôn cảm thấy lòng mình ấm áp, dường như hạnh phúc đầy ắp muốn vỡ cả tim nàng ra, tuy rằng tình cảnh này nhìn cũng rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-tuong-cong-ngay-tho-de-nhat-manh-phu/1214324/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.