Edit: Trucxinh
Đau khổ và vui sướng đan xen thành đời người, trước mắt cuộc sống của Yến Hồng là đau khổ biến mình thành một con heo sung sướng. Mỗi ngày hết ăn lại ngủ, thỉnh thoảng bị tiền hô hậu ủng che chở đi dạo vòng vòng trong vườn. Thân hình là mây bay, để nó tan đi… May mà phản ứng nôn nghén giảm đi rất nhiều so với thai đầu, thành thử nàng kiên quyết tin rằng thai này sẽ là một bé ngoan yên tĩnh.
Sau tết trung thu, Đông Phương Ngọc đi kinh thành nhậm chức, Việt Dã Thỏ cũng hí ha hí hửng đi theo. Lão đại khá thâm trầm, Việt Dã Thỏ cả ngày hành tung quỷ dị, thành thử không ai biết chuyện tốt của họ rốt cuộc kéo dài đến bao giờ. Thái tử chuẩn bị giám quốc, Đông Phương Tề thân là cánh tay đắc lực của thái tử, đương nhiên cũng phải trở về tiếp tục phụ tá. Tiểu thập lục kêu gào một trận, cuối cùng vẫn đi theo về kinh, chỉ rêu rao lúc Yến Hồng sinh nhất định quay về, dặn nàng đừng quên quyền “bế đầu tiên” của đứa nhỏ thuộc về ai. Vì thế, bên người hai ông bà Công gia chỉ còn mỗi vợ chồng Yến Hồng.
Hiện tại Yến Hồng có một nửa quyền sử dụng phòng tắm riêng của Đông Phương Manh, nàng ngâm mình trong nước nóng không muốn đứng dậy, thoải mái chỉ muốn thở ra. Da đầu đột nhiên bị cái gì đó giật đau quá, Yến Hồng quay đầu nhìn, Cây Đuốc Nhỏ toét miệng cười ngây thơ lộ ra một cái răng xíu xiu mới nhú, nhưng mà tay thì không buông, bé tưởng tóc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-tuong-cong-ngay-tho-de-nhat-manh-phu/508641/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.