Tử Huyên nhẹ nhàng cười một tiếng, đầu tựa vào bả vai của Thần Dạ, miễn cưỡng nói:
- Ta không có chuyện gì a, chỉ là tiêu hao quá lớn mà thôi, yên tâm đi, sau khi tu luyện hơn mười ngày, ta hẳn là có thể tốt rồi.
Nghe vậy, trong lòng Thần Dạ lại là hơi hơi căng thẳng, hẳn là có thể tốt hơn, điều này cũng là có ý nghĩ ít nhất cần một tháng dốc lòng tu luyện, nếu không mà nói, trạng thái của Tử Huyên không thể nào khôi phục tới thời kỳ đỉnh phong.
- Thi triển loại lực lượng này, sau này không cho phép nữa, biết chưa?
Thần Dạ chợt nói.
Mặc dù sau khi thi triển như vậy, Tử Huyên có lẽ sẽ không chết, nhưng bị thương thật sự quá lớn, một khi không cách nào đánh lui địch nhân, như vậy liền giống như là dê đợi làm thịt, loại hậu quả này thật là đáng sợ.
- Ân, tất cả đều nghe theo ngươi!
Có lẽ ở trong trọng thương, hoặc có lẽ là bỏi vì Tà Cuồng bị bắt, để cho Tử HUyên giờ khắc này cởi ra uy nghiêm của người đứng đầu một minh, trên gương mặt đều là ôn thuận giống như tiểu nữ nhi cùng với thỏa mãn khi ở trong lòng người thương.
Thần Dạ hơi là cười khổ một tiếng, Tử Huyên đây là nói thật dễ nghe, một khi có tình huống đồng dạng, nàng như thế nào lại có thủ đoạn mà không thi triển.
- Trạc Ly tiền bối, đại chiến của Ngao tiền bối còn chưa kết thúc sao?
Im lặng một chút, vẻ mặt của Thần Dạ căng thẳng, hỏi.
- Vâng!
Trạc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-quan/2372511/chuong-1298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.