Thần Dạ nhất thời cả giận nói:
- Đường đường là nhất tông chi chủ, nói chuyện sao giống như đánh rắm vậy?
Chu Uyên Nhung nhưng cười một tiếng mà không cho ý kiến, tay áo vung lên, các vị trưởng lão cùng với ngũ phong phong chủ ở bên cạnh hắn lập tức bộc phát ra khí thế kinh người, mắt nhìn hai người Thần Dạ dường như muốn ăn thịt người.
Hôm nay tỉ mỉ bày ra hảo cục liền thất bại triệt để, vậy liền không cần thiết duy trì mặt mũi bình đẳng kia nữa rồi, lúc trước làm như vậy không phải là vì cho các đệ tử khác của Khiếu Lôi tông nhìn, là muốn ổn định tâm của hai người Thần Dạ.
Mà song phương cũng là đối địch như thế, nếu như thả cho bọn họ còn sống rời đi, bằng vào thiên phú tiềm lực của hai người sợ là không cần bao lâu, Khiếu Lôi tông sẽ nghênh đón hai cái địch nhân nguy hiểm nhất.
Đều là lão gian cự hoạt, như thế nào cho địch nhân cơ hội trưởng thành!
- Được rồi!
Thần Dạ cực kỳ bất đắc dĩ:
- Có thù tất báo, thiên kinh địa nghĩa! Bất quá ta có chút đồ rất không tệ muốn giao cho các ngươi để đổi cho ba người chúng ta còn sống rời đi, không biết tông chủ đại nhân có nguyện ý hay không?
- Thứ gì?
Chu Uyên Nhung bất động thanh sắc nói, trong lòng cũng là chợt nhảy lên, hắn đột nhiên nghĩ tới một chuyện.
- Thần binh!
Lời nói vừa dứt, bàn tay của Thần Dạ đảo một cái, ba thanh Thần binh lóe ra quang mang chói lọi của riêng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-quan/2374081/chuong-522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.