Bọn họ cũng chưa được mang về hậu trại, mà là dàn xếp ở tiền trại.
Bọn họ hơn hai trăm người lâm thời phân phối hơn hai mươi gian phòng lớn, đều là thuần một sắc giường chung, xem như nơi tạm thời nghỉ tạm ở lại, bên ngoài còn có sơn tặc võ trang hạng nặng gác cửa.
Gã râu xồm Bàng Bưu vốn là muốn sắp xếp phòng riêng cho Trương Vân Xuyên ở lại.
Dù sao hắn không giống đám lưu dân kia, hắn chính là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh của huyện Tam Hà.
Nhưng hắn mới đến, chưa lập chút công lao nào, lo lắng người khác nói ra nói vào, cho nên hắn uyển chuyển từ chối ý tốt của gã râu xồm Bàng Bưu.
Gã râu xồm thấy Trương Vân Xuyên cố ý muốn ở cùng mọi người, cũng dứt khoát không cưỡng cầu nữa.
Sau khi dàn xếp xong cơm canh của bọn Trương Vân Xuyên, gã râu xồm Bàng Bưu lúc này mới cáo từ rời khỏi, đi hậu trại hướng đại đương gia cùng các đầu lĩnh bẩm báo tình huống chiêu mộ lưu dân lần này.
Đám người Trương Vân Xuyên nhập bọn Cửu Phong sơn, coi như là chính thức vào rừng làm cướp.
Đêm đó, đại đương gia Cửu Phong sơn liền lên tiếng, muốn tổ chức tiệc, đón gió tẩy trần cho huynh đệ mới nhập bọn.
Hôm sau, trời vừa sáng, trong sơn trại đã bắt đầu bận rộn.
Trong tiền trại làm thịt hơn mười con heo béo, từng miếng thịt lớn để vào trong nồi sôi sùng sục.
Các loại gia vị bỏ vào nồi, nhất thời hương thơm xộc thẳng vào trong lỗ mũi, khiến đám lưu dân cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-quoc-dai-phan-tac/534921/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.