"Hử? Làm sao vậy? Chẳng lẽ vừa rồi bôi thuốc hơi ít nên thương thế còn chưa hoàn toàn khôi phục sao?"
Con mèo đen nhỏ này vừa tỉnh lại đã nhìn thẳng nhìn kêu mấy tràn meo meo liên tục, bộ dáng lại có vẻ như rất bực tức.
Diệp Văn Nhã sửng sốt, theo bản năng duỗi tay sờ soạng nơi bụng nhỏ trắng hồng mềm mại của con mèo đen để xem xem miệng vết thương như thế nào, nhưng thân thể của con mèo đen bỗng nhiên run lên, toàn bộ đuôi mèo đều dựng đứng, nhảy vọt ra tránh né bàn tay thiếu nữ, bộ dáng có chút hoảng loạn, ngay sau đó lại càng thêm phẫn nộ gào rít méo méo liên hồi.
"Ách...... Hoá ra là không thích bị ta cạo trọc lông nên phát giận chứ gì......"
Diệp Văn Nhã nhìn con mèo đen khi đó thỉnh thoảng cúi đầu nhìn về phía bụng của mình, bộ dáng lại cứng đờ, bất đắc dĩ cười ra tiếng. Trước kia cô đã từng nghe nói có một số ma sủng trong lúc chiến đấu, lông lá đều bị đốt trọi, sau đó liền trở nên mẫn cảm tự ti, ngày thường đều héo héo ủ rũ, không nghĩ tới con mèo đen nhỏ trước mắt này lại cũng là như vậy.
Diệp Văn Nhã mím môi cười khẽ, ngũ quan tinh xảo lộ ra diễm lệ, giải thích nói: "Ngươi đừng lo lắng, khi nào quay về chờ ta tìm đủ dược liệu, ta giúp ngươi phối một phương thuốc mọc lông, đảm bảo bôi hai ngày thôi là lớp lông dưới bụng có thể trổ ra một lớp lông măng dày liền." Nói tới đó còn đặc biệt liếc liếc cái bụng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-quoc-de-nhat-duoc-su/2588533/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.