"Ngao ô! Ngao ô ngao ô!......"
"Oa oa oa, đừng cào! Mặt tôi!......"
"Ngao ô, ngao ô!......"
"Tránh ra tránh ra mau tránh ra! Mau gọi người hỗ trợ a!"
"Bảo vệ, bảo vệ, bảo vệ đâu!......"
"Tích tích tích! Tích tích tích! Phòng kiểm tra B-13 có thú cưng nổi loạn...... Tích tích tích! Tích tích tích!"
Tiếng mèo kêu, tiếng người cầu cứu, tiếng người máy báo nguy, còn có tiếng kêu hỗn loạn của mấy anh chó chị mèo đang kiểm tra bên cạnh, toàn bộ trong phòng kiểm tra nháy mắt đã loạn thành một đoàn. Diệp Văn Nhã sững sờ tại chỗ, còn chưa kịp phản ứng, mèo đen đã linh hoạt nhào về hướng vị bác sĩ trẻ, cào lên trên má đối phương mấy vết máu, đầu tóc rối bời giống cái ổ gà, người khác muốn tới bắt nó, Tiểu Hắc liền giống như một con cá chạch linh hoạt, tránh trái tránh phải, bảy tám người đàn ông cao to vậy mà ngay cả cọng lông mèo cũng không vớt được!
Cuối cùng, mèo đen nho nhỏ càng linh hoạt lẻn đến trên cái đèn chụp treo trên trần nhà, nhe răng trợn mắt nhìn chằm chằm mọi người, mặt lộ vẻ khinh thường vẫy vẫy chi trước.
Bộ dáng thiếu đánh như muốn nói: các ngươi có bản lĩnh thì lên đây bắt ta, không có bản lĩnh ta liền cào các ngươi đầy mặt nở hoa.
Nhìn trong phòng kiểm tra trước mắt hỗn độn, máy móc ghế dựa đều rơi rụng đầy đất, Diệp Văn Nhã xoa xoa giữa mày phát đau, tiến lên hai bước, ngẩng đầu nhìn chằm chằm con mèo đen nửa ngồi xổm trên đèn chụp, "Tiểu Hắc, mau xuống đây! Đừng náo loạn."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-quoc-de-nhat-duoc-su/2588618/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.