Vừa rời khỏi Yên Vũ các, Tuấn Tú đã đi thẳng đến Biệt uyển.
.
Ta nhất định phải đi! Nhất định phải tìm hiểu xem đang có chuyện gì xảy ra! Kim Tuấn Tú ta không muốn bản thân bị người khác coi là kẻ ngu đần, chẳng hay biết một chuyện gì!
.
Kỳ thực, từ cuộc hội thoại giữa hai người hạ nhân, Tuấn Tú cũng loáng thoáng nghe được một số thông tin, biết được Hữu Thiên tựa hồ đã mua một tiểu quan. Mặc dù ta không hiểu tiểu quan là loại người thế nào, nhưng ta có thể chắc chắn kẻ đó có đôi mắt giống hệt Tại Trung ca!
.
Nếu là như vậy, phải chăng Hữu Thiên có tình cảm với tiểu quan đó? Liệu rằng bởi vì người giống với Tại Trung ca kia, mà Hữu Thiên sẽ càng ngày càng thêm lãnh đạm với ta?
.
Ta không muốn! Dù có thế nào, ta cũng tuyệt không muốn sự tình đi đến mức này!
...
.
Với khinh công bậc nhất, rất nhanh Tuấn Tú đã đứng trước đại môn Biệt uyển. Còn người do Lương Nhi phân phó quả thực chẳng thể theo kịp với tốc độ của cậu, nhân ảnh vẫn chưa thấy bóng dáng!
.
Tuấn Tú đang muốn đi vào Biệt uyển, nhưng khi vô tình nhìn qua một bên, cậu trông thấy Hữu Thiên đang cùng một thiếu niên tay cầm chong chóng từ đằng xa đi về phía Biệt uyển. Tuấn Tú nhất thời chấn động, trong lúc vô thức, bản thân đã tự động trốn vào một góc cách đó không xa, nhãn thần không dời khỏi Hữu Thiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ta-lam-the-than/2246896/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.