“Ồ……”
Tiếng nói thiếu niên không rõ ràng lắm, tầm mắt rũ xuống nhìn đầu ngón tay mình, trắng nõn đến gần như trong suốt dưới ánh nắng mặt trời. Anh nhìn trong chốc lát, không nói gì, chỉ ồ một tiếng liền an tĩnh lại.
Người đại diện cũng không biết ý của đối phương, vì cái gì đột nhiên hỏi vấn đề bí ẩn như vậy. Anh mở tập tài liệu trong tay ra, nói: “Hôm nay đến đây, trước tiên là để xem cậu…… Nhân tiện, cậu ngày hôm qua kêu tài xế trở về trước, sau đó đã đi đâu?”
Người đại diện có chút tò mò.
Tầm mắt Thần Hi rơi vào khu vườn bên ngoài cửa sổ, ánh mặt trời xuyên qua con ngươi dưới hàng mi dài, đôi mắt đẹp hơi dựng lên, trầm giọng liếc mắt một cái, “Anh rất tò mò?”
Người đại diện: “……”
“Không có không có, chính là muốn hỏi một chút, cậu muốn đi ra ngoài giải sầu cũng là chuyện bình thường.” Người đại diện toát mồ hôi lạnh, nhanh chóng nặn ra nụ cười nịnh nọt, “Nhưng là về sau phải chú ý an toàn, cậu cũng biết độ nổi tiếng của mình đi, ra ngoài một mình tình cờ đều có thể gặp được fan, đến lúc đó liền không dễ thoát thân.”
Thần Hi nửa rũ mắt xuống, có chút buồn ngủ, một tay ôm đầu, ừ một tiếng.
Người đại diện cũng không dám trì hoãn: “Tôi hôm nay tìm cậu là có một số việc, thứ nhất là một ít chương trình tạp kỹ lớn đang muốn mời cậu, tôi muốn nhờ cậu quay một chương trình thực tế. Những tài nguyên của chương trình tạp kỹ này rất tốt, họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-tam-thu-muoi-chin-cong-luoc/22654/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.