Địa điểm khác nàng không quan tâm, nhưng nơi này thì không được.Quy Táng Lâm- nơi mà chỉ dân n mới có thể ra vào, là địa điểm vốn bị phong ấn trong lịch sử, không một ai biết đến sự tồn tại của nó.
Bởi nơi này là bạn n dân mà sinh, giúp họ che giấu lạch trời sinh tử.n dân để lộ chuyện này ra ngoài, hay là có người đã tìm ra nơi đó? Đây là một câu hỏi chưa giải, trước đặt sang một bên.
Dù sao thì biến cố trên triều n cũng đã truyền đến Quy Tráng Lâm, chẳng lâu sau sẽ có người đến đón nàng, lúc đó khắc sẽ rõ.Nhưng ngược lại miếng vàng lá này lại thú vị cực, nhúng nước không hỏng, lửa đốt không cháy, đến ngay cả nàng sử dụng nội lực cũng không thể làm nó biến đổi một phân nào.Trạm Trường Phong ở trong phòng nghiên cứu cả ngày, đến lúc chạng vạng thì đi ra ngoài tản bộ.
Lúc ấy ở sân trước mấy tên thị vệ đã rửa sạch thịt rừng săn được, đốt lên hai đống lửa, một bên để nướng, một bên để nấu canh.
Mấy tên trai tráng thô ráp này nào biết làm đồ ăn ngon sạch sẽ là gì, có thể nấu đến được như này đã là có phúc.
Trước Trạm Trường Phong cũng từng nếm thử, nhưng bệnh sạch sẽ thật sự ngăn nàng có thể cùng dân cùng vui, cho nên chỉ có thể xa xa đứng ở mái hiên, ngắm cây hòe ở trong viện.Cây hòe này sum suê lạ thường, nửa bên được đống lửa chiếu sáng đến đỏ rực, nửa bên còn lại khuất trong màn đêm lờ mờ, âm thanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-than-thong-giam/466082/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.