Sợ Nhan Trăn mặc váy sẽ lạnh, Đàm Dực bật điều hòa trong xe rất lớn. Mặt Nhan Trăn đỏ bừng, phối với chút rượu cocktail mới uống, rõ ràng là đã có hơi men. “Anh quay lại làm gì? Không phải đang nói chuyện với Giang Nguyễn sao?” Nhan Trăn ủ rũ, người nghiêng ngả. Đàm Dực kê gối sau lưng cô: “Chỉ là chào hỏi thôi, không có gì khác cả.” Hiển nhiên Nhan Trăn không hài lòng với câu trả lời này, cô ngẩng mặt nhìn anh: “Vì sao anh không để ý đến em? Tại sao lại cười với em? Tại sao đột nhiên lại đối xử tốt với em?” “Anh lúc nào mà——” “Lúc anh nằm viện anh trốn em, ra nước ngoài cũng trốn, về nước vẫn tránh mặt em.” Nhan Trăn nghẹn ngào. “Anh có biết hôm đó em rời đoàn phim, thấy anh chuyển tiền cho em, em buồn đến mức chẳng muốn đi tiệc nữa không?” “Anh đi nước ngoài cũng không nói với em. Em một mình từ đoàn phim chạy đến, Giải Trí nói anh không ở bệnh viện. Em đi từng gian hàng một để tìm, sợ bỏ lỡ mất anh thì sẽ chẳng bao giờ gặp lại nữa. Em thậm chí còn không biết anh định đi đâu.” “Anh chẳng phải muốn cắt đứt với em sao? Vậy gọi em làm bạn gái đi tiệc làm gì? Anh có biết điều đó khiến em hiểu lầm, hiểu lầm rằng giữa chúng ta rất thân thiết, thậm chí… thậm chí em có một chút vị trí trong lòng anh không?” Nhan Trăn vỗ ngực kể lể. “Anh thật keo kiệt với em, trước đây chưa từng cười với em một mình. Em tưởng anh sống rất tốt, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-theo-duoi-bach-nguyet-quang-toi-tro-thanh-anh-hau/2770654/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.