🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tại cung Tần Vương.
Đoàn làm phim 《Tương Tư Tận》.

“Cô ấy… đâu rồi?”
Tư tưởng quay trở lại hiện thực, Đàm Dực nắm chặt cánh tay nhân viên trường quay hỏi.

“Vừa mới đi khỏi thôi.” Nhân viên bổ sung: “Là một cô gái trông rất dễ chịu, khiến người khác có cảm giác thoải mái.”

Đàm Dực cắm đầu chạy trong hành lang dài của cung Tần Vương, trên người vẫn còn mặc nguyên trang phục cổ trang trong phim, tóc búi đã rối tung, trên trán lấm tấm mồ hôi.

Sắp đến giờ đóng cửa khu tham quan, du khách đủ mọi kiểu dáng đang đổ dồn ra ngoài cổng thành.

Cô ấy ở đâu?
Anh vừa chạy vừa lia mắt tìm kiếm giữa biển người.

Vừa đưa tay kéo một cô gái trước mặt lại, cô quay đầu, tròn mắt ngạc nhiên nhìn anh. Không màng ánh nhìn kỳ quái của xung quanh, Tán Dịch cứ thế hỏi hết người này đến người khác.

Mãi đến khi anh giữ lại một cô gái khác.

Cô ấy đeo ba lô, khi bị kéo lại thì tấm bảng cổ vũ Lê Xuyên trong túi cô rớt ra lộ rõ.

Cô bị hoảng một chút, ngước lên nhìn anh, ánh mắt đầy kinh ngạc. Khi nhìn rõ khuôn mặt anh, cô như muốn nói gì đó nhưng lại ngập ngừng.

Là fan của Lê Xuyên.

Nhìn thấy bảng cổ vũ, Đàm Dực liền rút tay lại: “Xin lỗi, tôi đang gấp tìm người.”
Nói rồi anh lại quay người chạy tiếp về phía lối ra.

“Ê——!”
Nhan Trăn lục lọi ba lô mình.

Đàm Dực ngoảnh đầu lại.

Chỉ thấy cô gái đó đang loay hoay tìm thứ gì trong túi.

Nhan Trăn lấy ra một bảng cổ vũ nhỏ xíu màu sắc sặc sỡ, có tên Đàm Dực, giơ lên lắc lắc trước mặt anh:
“Người anh đang tìm… hình như là em.”

Hai người đứng bên cạnh bức tường thành nguy nga, nhìn nhau cười.

Là từ khi nào bắt đầu nhận ra manh mối nhỉ?
Có lẽ… là từ tiếng “xin lỗi” ấy.

Chỉ một lời xin lỗi, đã kéo Nghiêm Quyết trở lại vị trí ngang bằng với tất cả mọi người — anh không còn là vị tổng giám đốc cao cao tại thượng nữa, mà chỉ là một người bình thường.

Keene sẽ chẳng bao giờ quên được ngày đến Hàng Châu ấy.
Bên phải là Tiền Đường, bên trái là Tây Hồ, cuối cùng đến được Ngô Sơn.
Dẫm lên những giọt sương mai còn chưa tan hết, gió luồn qua đám cỏ cây xanh non giữa những tảng đá núi. Lúc lên tới đỉnh, gấu quần Nghiêm Quyết đã ướt quá nửa.

Anh mang theo cơn ho, leo trọn cả ngọn núi.
Người đứng trên đỉnh phác họa khung cảnh lại là một đạo diễn vô danh.

Keene lúc ấy cứ nghĩ là hoạt động công ty gì đó, nên lặng lẽ đứng chờ ở xa. Dù gì chỉ cần dính dáng đến việc công ty, Nghiêm Quyết luôn nghiêm túc như vậy.

Cho đến vài ngày sau, Lục Mạn gửi tới bản hợp đồng đóng phim của Nhan Trăn — một bộ phim mạng, quay ở Hàng Châu.

Nghiêm Quyết… sẽ vì việc ngoài công ty mà hạ mình cầu xin ai sao?
Keene không thể tin được.

Bất chợt nhớ lại lần đầu tiên thấy cái địa danh ấy trong sổ tay của Nghiêm Quyết, có lẽ là lúc Nhan Trăn bị bạo lực mạng trong 《Oán Thế Từ》.

Hoặc cũng có thể là trước lúc Nghiêm Quyết quyết định dừng lại.

Anh xử lý đâu ra đấy, từng bước rõ ràng, ngay cả khâu liên quan đến Nhan Trăn cũng đã chuẩn bị xong xuôi.
Thế nhưng, anh vẫn chịu đựng mọi chỉ trích từ cư dân mạng, gánh luôn nỗi oan ức và thất vọng ngập trời của cô.
Nghiêm Quyết xưa nay chưa từng nói, và cũng chẳng thèm giải thích.

Anh chưa từng nói với Nhan Trăn — từ đầu cho đến cuối.

Cho đến lúc anh giúp cô xin một vé vào hậu trường.

Lúc ấy, Keene mới chợt nhận ra: Hình như từ lâu rồi, trong lòng Nhan Trăn đã luôn có một người cô rất muốn gặp.

Muốn hỏi Nghiêm Quyết, nhưng lại cảm thấy hỏi thế là thừa.
Nếu có một người đáng để anh mang bệnh mà vẫn cố leo hết một ngọn núi vì cô ấy, thì mọi điều về người đó, chắc chắn anh đều dõi theo từng chút một.

Thế nhưng… những hành động của Nghiêm Quyết, lại như đang đẩy Nhan Trăn rời xa anh.

Keene muốn nói gì đó… nhưng không thể.
Cô chỉ là một người đứng ngoài cuộc.
Thỉnh thoảng nhắc nhở đôi ba câu, chẳng thể thay đổi điều gì.

Nhan Trăn thích Đàm Dực, Nghiêm Quyết biết.
Anh còn giúp cô che giấu chuyện tự ý rời khỏi đoàn làm phim.

Nhan Trăn biết ơn, nên vào thời điểm công ty khó khăn nhất, cô đã không chút do dự mà chủ động chìa tay giúp anh.

Giữa họ, có những điều… không thể nói rõ, cũng chẳng thể hiểu trọn.

Càng thấy Nhan Trăn và Đàm Dực ngày càng gần nhau, Keene càng lo Nghiêm Quyết sẽ bị tổn thương.

Cho đến khi cô tận mắt nhìn thấy anh kiên quyết chống lại chủ tịch, ngã gục trong vũng máu chỉ để bảo vệ người mình yêu, Keene không cầm được nước mắt.

Có lẽ… đó mới chính là Nghiêm Quyết thật sự.
Một Nghiêm Quyết trọn vẹn, một trái tim bị chôn vùi quá lâu dưới sức nặng của cả một công ty.

Mặt trời rực rỡ, tỏa sáng ấm áp —
Trăng thanh gió mát, sâu lắng chân tình.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.