Không được, cô không thể cứ để như vậy, cô nhất định phải cứu anh Thừa Huân khỏi tay người phụ nữ hư hỏng này!
Vạn Mỹ Trân đợi thời cơ nói sang chuyện khác: "Hai bác, thật ra cháu với chị dâu đều học ở đại học A, nhưng mà trước đó chúng cháu không nói chuyện qua, chị dâu là đàn em của cháu."
Bà Kiều hứng thú, "Vậy sao? Ở trường học Đề Nhi biểu hiện như thế nào?"
Vì muốn hiểu con dâu mình hơn, hỏi thăm nhiều một chút cũng không phải là chuyện xấu.
Vạn Mỹ Trân nhìn Ôn Đề Nhi, giả bộ khó xử nói, "Dạ...."
Ôn Đề Nhi cố ý ngạc nhiên, "A? Khó trách khi em gọi chị dâu chị thấy thật quen mắt, nhưng không nhớ ra em tên là gì, em vừa nói tới đại học A mới nhớ ra, em là đàn chị khoa phát thanh đã tốt nghiệp của trường, đúng không?"
Nghĩ muốn chèn ép cô, không có cửa đâu!
Ha ha ha...
Sắc mặt Vạn Mỹ Trân lập tức biến thành màu đen, người phụ nữ đáng giận, cô ta vậy mà giả ngu với cô!
Mẹ Vạn ngồi bên cạnh rốt cuộc tìm được thời điểm nói chen vào, mỉm cười nói: "Mỹ Trân nhà chúng ta hoa khôi của Đại học A, lớn hơn Đề Nhi ba tuổi, Thừa Huân nhìn Mỹ Trân lớn lên, về sau hai đứa có thể làm bạn bè."
Ôn Đề Nhi thân thiên cười nói: "Vâng ạ, Mỹ Trân, không bằng về sau em gọi chị là Đề Nhi thôi, chị gọi em là Mỹ Trân, như vậy sẽ không khiến ai già hơn."
Vạn Mỹ Trân dùng sức siết chặt chiếc đũa, gân xanh mu bàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-thieu-kieu-ngao-co-chap-sung/1643816/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.