Bà Kiều nhìn thấy hình ảnh con trai và con dâu ân ái, cười không khép miệng lại được, nói, “Tay Đề Nhi bị thương, Thừa Huân, con đừng để Đề Nhi bóc tôm, con bóc cho con bé đi.”
Ông cụ Kiều cũng nói: “Thằng nhóc chết tiệt, cháu dâu để yêu thương, đối xử thật tốt với cháu dâu, nghe thấy không?”
“Dạ.” Kiều Thừa Huân lạnh nhạt lên tiếng, đợi người giúp việc lấy băng keo cá nhân, anh tự mình giúp cô dán vào.
Ôn Đề Nhi sững sờ nhìn anh dịu dàng làm, hoảng hốt một phen.
Lúc cô còn rất nhỏ, cũng từng có một người giống y như vậy, cảnh tượng giống như đúc, dịu dàng giống như trước đây làm trái tim cô hòa tan.
Trong trí nhớ, sau khi Lạc Ly dán băng keo cho cô, chạm vào ngón tay cô một lát, sau đó nói: “Từ giờ trở đi, không cho phép Đề Nhi dùng ngón tay này làm bất cứ chuyện gì, đợi vết thương khỏi mới được làm.”
Nghĩ đến điều này, chua xót ở trong lòng dâng lên, chạy đến hốc mắt, hóa thành nước mắt dịu dàng.
“Tay này cố gắng đừng chạm vào nước.” Bên tai đột nhiên truyền đến tiếng nói trầm trầm, kéo suy nghĩ của cô về hiện thực.
Ôn Đề Nhi đột nhiên ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh, nhếch miệng mỉm cười, “Cảm ơn anh.”
Cho dù cô đang cười, lại khó kìm nén tổn thương ở trong mắt, một tầng hơi nước mỏng nhạt nói lên toàn bộ.
Người phụ nữ chết tiệt, cô đây là đang cảm động sao?
Nếu là cảm động, có phần diễn quá sâu rồi, anh chỉ diễn mà thôi.
Trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-thieu-kieu-ngao-co-chap-sung/1643870/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.