“Để đó đi.” Ôn Đề Nhi hất cằm về phía bàn làm việc.
Lưu Tại Anh đặt tài liệu xuống, nhịn không được vụng trộm nhìn cô vài lần, trong lòng có chút nghi ngờ, cuối cùng không nói gì, xoay người rời đi.
Ôn Đề Nhi tiếp tục ăn cháo.
Một lúc lâu sau, phía dưới góc phải màn hình máy tính đột nhiên hiện ra một cửa sổ nhỏ.
“[Cảnh giác] Virus wannadie vơ vét tài sản bùng nổ, dẫn đến internet toàn thế giới bị hỏng! Trước mắt, hệ thống như trường cao đẳng, xí nghiệp và cơ quan đã nhiễm phải…”
A, wannadie lại hiện lên rồi.
Ôn Đề Nhi nhếch môi cười lạnh, rất khó xem được tin tức mà mình am hiểu, lúc này lại có hứng thú.
Virus wannadie có từ hai năm trước, trong cuộc chiến hacker ‘Đàm hoa nhất hiện’, một vị hacker là ‘Sát thủ vĩnh hằng’ đã rải ra, khi đó nửa quốc gia trên thế giới bị nhiễm phải.
Máy tính bị virus, tất cả tài liệu, video, giọng nói đều bị mã hóa, ngoại trừ mình hacker ra, không có bất luận kẻ nào có thể gỡ bỏ.
Hacker lợi dụng điểm này vơ vét tài sản người bị nhiễm phải, nghe nói hai năm trước virus wannadie tuyên bố kiếm được gần 6 triệu Dollar.
Tóm lại, đây là một virus cực kỳ lưu manh.
Không nghĩ tới cách hai năm, virus này lại khơi đống tro tàn*.
*: Sự việc đã lụn bại, nay sống lại, thường chỉ nghĩa xấu.
Bỏ thìa xuống, tò mò kiểm tra máy tính của Kiều Diêm Vương một chút, không khỏi lắc đầu thở dài.
Kiều Diêm Vương đúng là không coi trọng máy tính của mình lắm, vậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-thieu-kieu-ngao-co-chap-sung/1643899/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.