Sau ba lần lặp lại liên tiếp, đạo diễn miễn cưỡng cho qua, Nhậm Nhiễm Nhiễm thở phào nhẹ nhõm rồi nhanh chóng rời đi.
Giản Thất vốn không có nhiều cảnh quay, cô tự hỏi liệu mình có thể để đạo diễn sắp xếp tất cả các cảnh quay cùng một lúc được không.
Coco cũng nghĩ vậy, chưa đầy ba tháng nữa sẽ diễn ra kỳ thi tuyển sinh đại học.
Vì vậy dưới sự giao tiếp của anh, bên đạo diễn cuối cùng cũng điều chỉnh các cảnh quay của Giản Thất.
Bởi vì phân chia ra làm ba tổ để quay nên điều này không gây ra bất kỳ tác động nào, chỉ cần trạng thái của Giản Thất đủ tốt, để nén các cảnh của cô trong một khoảng thời gian nhất định là được.
Vốn dĩ phần quan trọng nhất của vở kịch này là Kiều Bách.
Cho nên cô vốn dĩ cần ở trên đoàn phim hơn một tháng nhưng cuối cùng trực tiếp nén xuống không đến nửa tháng quay xong.
Xem liên tiếp nhiều màn biểu diễn của Giản Thất, giờ đây Coco không hề lo lắng về diễn xuất tạo nặng nhân vật của cô nữa.
Điều anh sợ duy nhất là trong một khoảng thời gian ngắn như vậy Giản Thất không thể ghi nhớ hoàn toàn lời thoại.
Rõ ràng, sự thật chứng minh, anh nghĩ nhiều rồi.
Liên tiếp dậy sớm, làm việc với cường độ cao trong vài ngày, lúc hôm nay Giản Thất quay xong, lên xe bắt đầu nghỉ ngơi.
Coco nhìn dáng vẻ mệt mỏi của cô, không khỏi lo lắng: “Hay là ngày mai nghỉ một hôm đi?”"Không cần, tôi không sao, trước đây mệt mỏi hơn bây giờ nhiều.
"Hứ?Coco
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-thieu-lanh-lung-khong-the-treu-vao/925104/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.