"Anh Mạc, chúng ta bán bao nhiêu tiền một quả dừa?" Bạc Cửu không quên chính sự hỏi.
Sau một hồi, Tần Mạc nhàn nhạt nói: "Một trăm".
"Hả? Một trăm? Mắc như vậy? Sẽ không phải là lừa đảo chứ?" Ánh mắt hai cô bé nhìn họ rõ ràng có sự thay đổi.
Bạc Cửu cũng bị con số kia làm cho choáng một chút: "Một trăm quá đắt."
"Đắt?" Tần Mạc nhíu mày, bộ dáng như phảng phất hỏi đắt ở chỗ nào?
Bạc Cửu lúc này mới nhớ tới đại thần uống một chai nước suối đều phải một trăm trở lên, để cho đại thần định giá, quần chúng phổ thông có chút mua không nổi, quay đầu về phía hai cô gái cười nói: "Chúng ta cũng mới làm chuyện này, không hiểu rõ giá thị trường, mọi người thường mua bao nhiêu tiền một trái thì trả cho chúng tôi bấy nhiêu."
"Ở chỗ này thu 15, ở khu du lịch có thể bán 20, một số ông lão đạp xe chỗ hẻo lánh đều lấy 25 đồng hai trái." Hai thiếu nữ thở dài nhẹ nhõm một hơi, trên mặt lúc sau lại bắt đầu phiếm đỏ.
Nghe vậy, Bạc Cửu cười nhạt đưa qua hai trái dừa: "Thu hai người 25, cảm ơn đã nói thông tin."
"Không có gì." Mặt thiếu nữ càng thêm ửng hồng.
Tần Mạc nhìn một màn này, mặt mày lạnh nhạt càng sâu, chờ đến lúc Bạc Cửu thu tiền xong, trực tiếp đem cổ áo thiếu niên túm lại đây.
Bạc Cửu đã lâu nếm lại mùi vị bị kéo như bao tải.
Khu du lịch có rất nhiều người.
Nhưng bởi vì hiện tại đang là buổi chiều.
Ở bờ biển tuy rằng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-thieu-sung-trong-long-nam-than-quoc-dan-la-nu-sinh/540576/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.