Gần như chỉ trong giây tiếp theo, cô đã cầm lấy áo sơ mi chắn trước người của mình!
Nhưng Tần Mạc cũng không tiến vào, dáng người cao lớn đứng thẳng ở ngoài cửa, sườn mặt tự phụ tuấn mỹ, trên tay có thêm một đống đồ dùng rửa mặt thường thấy: “Mở cửa, có cái này cho cậu.”
Thứ gì mà cố tình đưa cho cô vào lúc này?
Phó Cửu ấn áo sơ mi nói: “Chờ tôi tắm rửa xong rồi lấy.”
“Trong đó đến cả sữa tắm cũng không có, cậu tắm như thế nào?” Tần Mạc nhướng mày, tiếng nói nặng nề: “Mở cửa, lấy đồ dì Trương chuẩn bị cho cậu vào rồi tắm tiếp.”
Tần Mạc nói xong câu này lại thấy bên trong chậm chạp không có động tĩnh gì, ngón tay thon dài đặt trên then cửa, vừa muốn mở khóa...
Cửa gỗ trước mắt liền mở ra một khe hở nhỏ, thiếu niên thò đầu ra dò xét, dường như không mặc quần áo, cổ trắng nõn cùng xương quai xanh tinh xảo đều nấp ở bên trong, chỉ lộ khuôn mặt tuấn tú ẩm ướt, phía sau lan tràn ra hơi nước nồng đậm từ phòng tắm, đến cả lông mi dài cong vút cũng dính hơi nóng.
“Anh Mạc, đồ ở đâu?” Phó Cửu tự nhiên nói, khóe miệng còn mang theo ý cười nhợt nhạt.
Tần Mạc nhìn thoáng qua xương quai xanh bóng loáng của thiếu niên sau đó dời ánh mắt đi, lấy túi đồ dùng rửa mặt ném cho cô.
Phó Cửu giơ tay tiếp nhận, còn huýt sáo một tiếng.
Tần Mạc giống như không có biện pháp xử lý gia hỏa luôn phóng điện ở bất cứ thời khắc nào này, thẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-thieu-sung-trong-long-nam-than-quoc-dan-la-nu-sinh/969515/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.