Không nghĩ tới đại thần lại đem cô đưa tới cuối góc tường, quay đầu lại nhìn thoáng qua, tiếng nói thực đạm nói: “Còn sợ hãi? “
Hả?
Sợ hãi?
Trong nháy mắt phó cửu không có phản ứng.
Nhưng là đột nhiên cô nhớ tới biểu hiện của chính mình vừa rồi thật ngu xuẩn.
Lập tức theo đại thần nói: “ Thời điểm Đá người không cảm thấy cái gì, vừa rồi nhìn nhiều máu như vậy, lập tức liền có điểm phát lạnh.”
Tần mạc dừng bước chân, quay đầu nhìn cô.
Hai người rất gần,gần đến nỗi hơi thở của Đại thần phảng phất trên mặt cô.
Khắc này, phó cửu cho rằng đại thần nhìn ra cô đang nói dối.
Chỉ thấy nam nhân giơ tay tới, từ trên mặt cô lau một chút, biểu tình đạm mạc như cũ, giống như là anh trai quan tâm nói: “Cho nên nói đừng nhìn những cái đó, về nhà rửa bằng nước thuốc đi. “
Phó cửu:…… Là logic như vậy sao……
Bất quá đại thần nói cái gì chính là cái đó.
Phó cửu cảm thấy thực may mắn vừa rồi chính mình nhớ tới sự tình vừa nãy, làm được biểu tình như vậy.
Nói cách khác, thông minh như đại thần, cô phải đối đãi bằng một loại phương thức khác.
Trở lại phòng lúc sau, đại thần thật sự cho cô nhỏ một lần thuốc rửa mắt.
Lần đau đớn này tuy rằng vừa rồi không có mãnh liệt như vậy, vẫn là có chút phát bực
Bất đồng chính là, cho cô nhỏ xong thuốc rửa mắt, đại thần liền trực tiếp tắt đèn, sau đó hắn đến giường đệm bên kia.
Đừng hỏi vì cái gì, cô nhắm mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-thieu-sung-trong-long-nam-than-quoc-dan-la-nu-sinh/970065/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.