Cô ngồi ở tận cùng bên trong Tần mạc, trên khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Hàn tố tố ở bên cạnh nhìn,câu môi đè thấp thanh âm nói: “chị nhìn chị xem, biểu hiện quá rõ ràng a.”
Lưu li đỏ mặt lên, bộ dáng cố nén ngượng ngùng nói nhỏ: “Em không cần nói nữa. “
“Được được được, em không nói nữa. “Hàn tố tố hướng phía trước đi tới, đối với Hàn phong nói: “Anh, người ta đều đã mang đến, mọi người đều có thể uống rượu, uống xong thì sẽ có người đem mọi người đưa trở về.”
Thấy vậy Hàn phong nhìn ra ngoài cười nói: “Mọi người nhìn xem, chiếc xe kia của Tần mạc là xe việt dã, thì tìm đâu được người có kỹ thuật lái xe tốt.”
“Vậy thì để chị lưu li đưa anh mạc trở về.” Bàn tay trắng nõn của Hàn tố còn đẩy phía sau lưng của lưu li: “Chị lưu li tới đưa anh Tần trở về là thích hợp nhất, bất quá, bọn họ đều là chơi điện cạnh, lại đều là đội trưởng, thời điểm ở trên xe còn có thể giao lưu với nhau.”
Dù sao vốn dĩ cũng là một chuyện nhỏ.
Tần đại ca nhất định sẽ xem mặt mũi của cô mà đáp ứng.
Ít nhất Hàn tố tố cho rằng là như vậy.
Cô làm như vậy là nghe phong phanh được một ít.
Thậm chí lại còn đi đến nơi đó, nhìn thoáng qua người nọ.
Tuy cô chỉ nhìn thoáng qua cũng đủ thấy được cái tên hắc đào Z kia căn bản là người có lòng dạ hẹp hòi.
Hơn nữa cái tên bại gia của Phó gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-thieu-sung-trong-long-nam-than-quoc-dan-la-nu-sinh/970192/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.