Hàn tố tố cả kinh, nhìn ván trượt đang hướng phía cô xông tới, dọa hai tròng mắt của cô đều trừng lớn. Nếu không phải Hàn Phong ở phía sau kéo cô,thì đầu gối của cô tuyệt đối sẽ bị đụng vào!
Hàn tố tố ngước mắt, hướng phía trước xem qua, vừa vặn có thể nhìn đến tư thế thiếu niên đem chân thu hồi, Phó Cửu cười cười, mang theo hàn ý nói: “ Em gái, mắng chửi người là không tốt. Còn có, người sống trên đời, ngay cả năng lực phân rõ đều không có, liền không cần ra vẻ, bị người khác lợi dụng còn tỏ ra rất vui vẻ. Em cũng giống như một ít trà xanh vậy, cần phải thêm gia vị mới có thể sử dụng được. Có điều được nịnh hót cũng không tồi.”
Những lời này vừa ra, không chỉ là Hàn tố tố, ngay cả chiến đội tạp lị và những người liên quan, trên mặt cũng là một trận trắng hồng, nhìn Phó Cửu bằng ánh mắt hận không thể giết chết hắn.
Phó Cửu lại dường như một chút đều không thèm để ý, khóe miệng còn hơi nhếch lên.
Nghe vậy Hàn tố tố hít thở đều đau, lại bởi vì Tần mạc đang đứng ở bên cạnh, liền động cũng không dám lại động một chút.
Hàn tố tố đầu óc có chút thiểu năng, nhưng không đại biểu cho anh trai cô ta cũng thiểu năng trí tuệ.
Vừa thấy Phó Cửu ra tay, liền biết người này cũng không dễ chọc.
Từ vừa rồi khi thấy thiếu niên bắt đầu đứng ở chỗ này, hắn không có động cũng không nói gì,.
Hắn nhìn ra được, Phó Cửu cũng không sợ hãi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-thieu-sung-trong-long-nam-than-quoc-dan-la-nu-sinh/970205/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.