Ngày thứ hai.
Giải đấu khu vực lại tiếp tục.
Lần này, đối thủ của Đế Minh chính là đội từng được xếp ở ba hạng đầu của khu vực tỉnh, chiến đội Ngạo Thiên.
Sở dĩ Mập nói trận tiếp theo không dễ chính là vì lý do này.
Đồng thời họ cũng là chiến đội hữu nghị của Vân Trung.
Về mặt thực lực, quả thật không phải là đối thủ của chiến đội Vân Trung.
Nhưng ai cũng biết rằng, trận trước đó có thể thắng dễ dàng như vậy, một là vì đội Vân Trung khinh địch, hai là vì Phó Cửu và Tần Mạc đều ra trận.
Còn trận ngày hôm nay, đội hình lên sân thi đấu không có hai người đó.
Màn một chọi một bắt đầu.
Ai cũng cho rằng sẽ là Hắc Đào Z lên sân, ngay cả MC cũng nghĩ rằng hẳn Đế Minh sẽ muốn tranh thủ khí thế từ trận đầu, sau đó cứ thế tiến lên.
Nào ngờ lại là Ân Vô Dược.
Bên Ngạo Thiên nhìn thấy cảnh này, bèn lạnh lùng cười: “Là ý gì đây, không đặt chúng ta vào mắt à?”
“Tưởng rằng thắng đội Vân Trung là giỏi lắm rồi sao? Khỉ, cho đám người này biết Ngạo Thiên chúng ta không phải là loại mà chúng có thể ứng đối bằng cách đấy đi. Đưa một lão tướng hết thời đi đánh trận đầu, thật là buồn cười.”
“Không thành vấn đề, đối phó với một ông chú già kiết như vậy, dễ như trở bàn tay mà thôi.”
Giống như điều mà Phong Thượng lo lắng lúc trước vậy, trận này thật không dễ dàng.
Trừ lấy được một mạng ở đầu trận ra, Ân Vô Dược không hề có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-thieu-sung-trong-long-nam-than-quoc-dan-la-nu-sinh/970520/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.