Editor: Bích Hóa
Sau khi xảy ra hành động kia, hai người Tần Mạc và Bạc Cửu đều không cử động.
Ở trong tiệm internet ồn ào, cứ vậy mà vai chạm vai, ngồi trong góc nhìn đối phương.
Giống như Tần Mạc nói, không có ai nhìn thấy được thiếu niên đang làm gì.
Mỗi người đều đang chơi game, trong miệng còn nhao nhao nói muốn chết hoặc là đánh bậy.
Chỉ có Lâm Phong thấy được.
Nhưng chính là vì như vậy, Lâm Phong mới càng kinh ngạc!
Đội trưởng vậy mà để Tiểu Hắc Đào hôn!
Cứ vậy mà bị hôn!
Không có tức giận, cũng không có nổi cáu?!
Âm thanh thông báo trong trò chơi còn đang vang.
Đối phương công kích lại đây.
Trong năm người chơi lại có bốn người không đi ra khỏi thành.
Điều này khiến cho Vân Hổ duỗi tay gõ gõ tai nghe, đôi mắt còn nhìn màn hình: “Phong, lên đường bắt người.”
Không có người đáp lại?
Vân Hổ nghiêng mắt, hỏi Lâm Phong bên cạnh: “Sao lại không nhúc nhích?”
Lâm Phong dùng một tay giữ Vân Hổ lại, làm động tác nhắc nhở im lặng, sau đó đè thấp giọng nói: “Cậu để tớ im lặng một lát. Hổ Tử, cậu biết vừa rồi tớ nhìn thấy gì không? Tiểu Hắc Đào thò mặt lại gần chủ động hôn đội trưởng một cái!”
Nếu Lâm Phong nói lời này vào trước kia, Vân Hổ chắc chắn sẽ tin tưởng.
Nhưng hiện tại Vân Hổ không cho là như vậy.
Bởi vì đội trưởng trong hiểu biết của anh, nếu như không muốn thì nhất định sẽ không để ai hôn mình.
Huống chi cho tới bây giờ, Vân Hổ vẫn còn nghi ngờ “Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-thieu-sung-trong-long-nam-than-quoc-dan-la-nu-sinh/970898/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.