Sau khi Dương Nhứ rời đi thì Lý Huyền vẫn luôn mở cửa sổ nhìn về hướng cửa thang máy, nhìn đến sái cổ, cuối cùng cũng nhìn thấy được hai người trở lại. Trong lòng bất chợt thở phào nhẹ nhõm, giả vờ cúi đầu xem điện thoại.
Thịnh Mẫn lại chú ý đến hành động của anh, khẽ mím môi. Cậu sợ anh còn để ý chuyện lúc nãy nên đã chặn Dương Nhứ đang chuẩn bị lên xe lại: “Cậu ra phía sau ngồi đi.” Nói xong, tự kéo cửa xe ngồi vào ghế phụ.
Dương Nhứ ngơ ra một lúc rồi nghe theo ngồi vào hàng ghế phía sau, Lý Huyền nhíu mày liếc nhìn cậu ta một cái.
“Anh.” Dương Nhứ than thở trong lòng, thầm nghĩ đúng là vừa nãy Lý Huyền đã lừa mình, rõ ràng là đang giận dỗi anh cậu ta, còn nói là không phải, không phải mâu thuẫn tình cảm thì là gì?
Lý Huyền cũng không nói gì nữa, xoa nốt ruồi nhỏ trên cổ tay, sau đó lại nhìn ra ngoài cửa sổ. Dương Nhứ vội vã gọi điện thoại cho tài xế bảo anh ta mau quay lại.
Trên đường về, bầu không khí trên xe vô cùng kì lạ, im lặng một cách lạ thường. Tài xế lái xe rất nhanh, chỉ muốn nhanh đưa những người về bàn giao, có nhiều lần Dương Nhứ muốn nói chuyện với Lý Huyền, Lý Huyền hời hợt ậm ờ vài tiếng, cậu ta mất hứng nên không nói nữa.
Ngược lại, Thịnh Mẫn lại thành người thoải mái nhất, chỉ là đôi lúc vô tình chạm mắt với Lý Huyền trên gương chiếu hậu rồi cũng vội vàng nhìn sang nơi khác. Mặt Lý Huyền càng ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-toi-duoc-gap-em/1074628/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.