Lúc chạy ra khỏi công ty, lại đụng trúng người mới tới cửa chính, tư liệu trong tay người kia lập tức rơi xuống. Người kia đang muốn chửi ầm lên, vừa ngẩng đầu thấy Lý Huyền lập tức nuốt lời nói trở về: “Anh Huyền…”
Lý Huyền không để ý trả lời tới cấp dưới, trái lại chợt nhớ tới chìa khóa xe vẫn còn chưa cầm, đành bỏ lại cấp dưới còn đang ngơ ngác, vội vàng về văn phòng lục tìm chìa khóa rồi bước nhanh đi ra ngoài cửa.
“Cậu đi làm gì thế?” Tề Bạc Nguyên đuổi theo tới thang máy, thở hồng hộc hỏi anh.
“Đừng đặt tay trên cửa.” Lý Huyền nói rất nhanh, ấn xuống lầu một, cửa thang máy nhanh chóng đóng lại, chỉ để lại một câu: “Hội nghị thường niên dời về sau nửa tiếng.”
Thành phố N có hai cái sân bay, chạy ra giao lộ lập tức nhận ra mất phương hướng. Anh chỉ biết ngày mai Thịnh Mẫn có một buổi ghi hình, không biết cậu còn lớp nào không, ngay cả chuyện vào chiều hôm nay cũng mới được Châu Gia nói tới.
May mắn thay, không có nhiều buổi ghi hình trước khi chuyến bay xuất phát, lúc chờ đèn đỏ lập tức vội vàng điều tra, hôm nay tổng cộng chỉ có một lớp, một giờ sau sẽ đáp xuống sân bay phía nam của thành phố N.
Ngày mùa hè chói chang, trận mưa vừa xuống cũng chưa mảy may làm giảm cái nắng nóng kia. Gần chạng vạng tối, mặt đất bị mặt trời rọi đỏ đang treo ở chân trời, vẫn sáng rực như lúc ban trưa.
Trên đường tới Software, tiếng ve kêu rì rào giống như đang cãi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-toi-duoc-gap-em/1074790/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.