Phượng Nghi Tiên Vương cũng không khỏi biến sắc, vuốt ngực nói:
- Vạn Chú Đạo Quân không chết, nếu hắn từ trong đạo quả phục sinh, vẫn là sẽ gây họa thiên hạ. Thiếp thân đối với thôi toán chi thuật hơi có thành tựu, hiện tại liền suy tính phương vị đạo quả của hắn...
- Sư tỷ, ngươi tính toán không ra đâu.
Giang Nam lắc đầu nói:
- Vạn Chú Đạo Quân đã dám đem đạo quả ký thác, há có thể không có thủ đoạn giấu kín Thiên Cơ? Đừng nói ngươi tính toán không ra, chỉ sợ coi như là Tiên Quân, cũng mơ tưởng tính ra phương vị đạo quả của hắn!
Hắn lời này không phải không có lý, Vạn Chú Đạo Quân đạo quả lọt vào trọng thương, bây giờ có thể có Tiên Vương cấp cũng đã là cực kỳ giỏi rồi, trước mắt có thể nói là thời điểm hắn suy yếu nhất.
Vạn Chú Đạo Quân chắc chắn sẽ không đem trứng gà đặt ở trong giỏ xách, để tránh thân gặp bất trắc, hắn tất nhiên sẽ ký thác đạo quả.
Dùng tầm mắt kiến thức Đạo Quân như hắn, giấu kín Tiên Vương Tiên Quân khác suy tính, sẽ không quá khó khăn.
Hơn nữa đến nay mới thôi, cũng chưa từng có người suy tính ra phương vị đạo quả của hắn, nếu không Vạn Chú Đạo Quân đã sớm chết rồi!
Phượng Nghi Tiên Vương nhíu mày, xếp bằng mà ngồi, tinh tế suy diễn, đã qua thật lâu, khuôn mặt Phượng Nghi Tiên Vương đột nhiên tái nhợt, oa nhổ một ngụm máu tươi, khí tức lại suy bại xuống, lắc đầu nói:
- Quả nhiên suy tính không ra Vạn Chú Đạo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ton/2226796/chuong-2091.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.