Giang Tuyết Tình vừa giật mình vừa vui vẻ nói: 
- Cô cô mau nhìn này, áng mây thật đẹp. A, có con rồng nhỏ màu vàng thò đầu ra sau đó lại rút về trong mây. 
Giang Lâm cũng chú ý đến khánh vân, lòng thầm khó hiểu. Giang Lâm xem xét kỹ, thấy khánh vân có chỗ không tầm thường. 
Giang Lâm thầm nghĩ: 
- Hình như là báu vật tiên gia. Lạ lùng, sao báu vật chủ động chạy đến mảnh đất truyền pháp? Còn nhận Tuyết Tình làm chủ? Hay ca ca cố ý? 
Giang Tuyết Tình nhón chân thò tay vào khánh vân, cười khúc khích: 
- Cô cô, trong mây có thứ gì, con rồng nhỏ núp trong mây. 
Đinh đang! 
Giang Tuyết Tình đào ra một cái chuông nhỏ, một cái tháp nhỏ, một cái trống đen từ trong mây. Giang Lâm ngạc nhiên, giây lát sau Giang Tuyết Tình đã lấy ra một đống đồ xếp thành núi nhỏ. Có hoa sen, cây cối, thần đăng, lô đỉnh, đủ thứ đồ vật. 
Những thứ này trông như pháp bảo nhưng không phải. Tuy Giang Lâm là muội muội của Giang Nam nhưng tư chất không cao, bây giờ chỉ miễn cưỡng đến kim tiên nhất trọng thiên, khó tăng tiến thêm. Vì vậy Giang Lâm không nhìn ra mấy vật nhỏ này có gì lạ, không nhận ra đa số là hình dạng tiên thiên pháp bảo. 
Giang Tuyết Tình sờ soạng trong mây cuối cùng bắt được con rồng nhỏ, vất vả kéo nó ra ngoài. Giang Tuyết Tình khó khăn thành công kéo con rồng ra khỏi mây. 
- Tốt rồi, mau cất hết đi. 
Giang Lâm cười nói: 
- Chúng ta tiếp tục tham ngộ công pháp Tiên Tôn. 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ton/2227769/chuong-2518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.