Vô Cực Thiên Tôn lòng rung động chín kích vô cùng hung mãnh của Giang Nam, cười to bảo:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn, chưa đánh xong mà sao ngươi đi rồi?
Vô Cực Thiên Tôn dứt lời chợt thấy Vô Cực đạo trác to lớn kêu răng rắc. Vô Cực đạo trác uy nhiếp vô tận vỡ vụn rơi xuống đất.
Giang Nam ngoái đầu, nhẹ giọng nói:
- Đừng ép ta giết các ngươi ngay bây giờ.
Vô Cực Thiên Tôn, Đạo Không Thiên Tôn vừa kinh vừa giận, định huyết chiến với Giang Nam. Nhưng thế cục bây giờ đã rõ rành rành, bọn họ không bằng Giang Nam.
- Nguyên Thủy Thiên Tôn quả nhiên bá đạo!
Hư không dao động, Đế Lân, Thanh Liên Tiên Tôn cùng xuất hiện. Thế Giới thụ, hồng mông thanh liên lắc lư tỏ rõ uy lực báu vật nguyên thủy.
Thanh Liên Tiên Tôn cười to bảo:
- Nhưng ta cũng cho rằng bây giờ là thời kỳ tốt nhất để tiêu diệt Nguyên Thủy Thiên Tôn, nếu không diệt trừ Thiên Tôn thì ít ra cần đánh rơi mấy sinh linh trong kiếm của Thiên Tôn.
Mắt Vô Cực Thiên Tôn, Đạo Không Thiên Tôn bắn ra tia sáng. Thanh Liên Tiên Tôn, Đế Lân cũng nảy ý trừ khử Giang Nam.
Giang Nam thu chúng sinh Đại La Thiên vào kiếm, sử dụng pháp bảo này thì chúng sinh trong kiếm không chịu nổi lực phản chấn từ công kích của Thiên Tôn. Còn không sử dụng, Giang Nam sẽ giảm mạnh thực lực.
Giang Nam tương đương với tự chặt cụt một tay chiến đấu với bọn họ. Thanh Liên Tiên Tôn, Đế Lân không muốn bỏ qua cơ hội này.
Hơn nữa báu vật nguyên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ton/51170/chuong-2900.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.