” Trúng cổ rồi à?” Nam Ma Tà nhíu mày.
Đoạn Bạch Nguyệt nói: ” Sư phụ biết Nguyệt Minh là loại cổ như thế nào không?”
Nam Ma Tà gật đầu: ” Khi còn trẻ đã từng gặp rồi, thấy không có gì hay ho nên cũng không nuôi.”
” Trong hành cung này có một lão nhân.” Đoạn Bạch Nguyệt nói: ” Biết không ít chuyện về tộc nhân Triều Nhai, có lẽ đã từng đi qua nơi đó.”
“Ồ?” Nam Ma Tà nói: ” Vậy hắn có biết Đốt Tinh không?”
Đoạn Bạch Nguyệt gật đầu, nhìn Sở Uyên một cái rồi mới nói: ” Nguyệt Minh Cổ có thể làm Đốt Tinh phát sáng, mà Đốt Tinh phát sáng có thể thức tỉnh Lam Hỏa Ngư trong lòng biển, đi theo bầy cá này là có thể tìm được nơi cất giấu nửa tấm bản đồ mà tộc nhân Triều Nhai xưa nay tâm tâm niệm niệm.”
” Chỉ có nửa tấm?” Nam Ma Tà liên tục lắc đầu: ” Cũng đáng để liều mạng tranh giành hay sao?”
” Chuyện này tìm hiểu sau cũng được, không vội.” Đoạn Bạch Nguyệt nói: ” Sư phụ đã từng gặp Nguyệt Minh Cổ, nói vậy chắc là cũng biết cách bức những cổ trùng này ra.”
” Nguyệt Minh Cổ không thể so với Kim Tàm Tuyến về độ hung hiểm được, cũng sẽ không tổn thương người, đừng nói là ngươi, bất cứ dược sư nào trong Tây Nam Phủ cũng đều có thể dễ dàng lấy ra.” Nam Ma Tà nói: ” Vi sư mắt mờ, những chuyện như thế này hay là ngươi tự mình làm đi.”
Đoạn Bạch Nguyệt gật đầu: ” Cũng được.”
Đoạn Dao thở phào nhẹ nhõm, thì ra là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-vuong-cong-luoc/1674157/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.