Đoạn Bạch Nguyệt nói: ” Chẳng qua chỉ là một vụ làm ăn, nếu trong tay đại thiếu gia có quá nhiều sự vụ thì giao cho nhị thiếu gia cũng là chuyện dễ hiểu thôi, có gì đâu mà người người trong phủ đều phải bàn ra tán vào?”
” Nhưng nhị thiếu gia từ trước đến nay đều là văn dốt võ nát, chỉ có thể nhận những đơn hàng nhỏ lẻ mà thôi.” Hoàng Ly nói: ” Lúc đại thiếu gia biết được tin này cũng không vui, còn tự mình tới tửu điếm mà mấy vị khách nhân kia trú ngụ, muốn ngăn chặn chuyện này lại giữa chừng nhưng không thành công, sau lại mới nghe người ta nói là mấy vị khách nhân kia chỉ đích danh muốn hợp tác với nhị thiếu gia.”
Mặc dù Bao Đại Độ vẫn luôn thiên vị con con trưởng, nhưng lòng bàn tay hay mu bàn tay thì cũng đều là thịt cả, nếu khách nhân đã chỉ đích danh tiểu nhi tử rồi thì cũng không có lý do gì để can thiệp nữa. Chẳng bao lâu đã đạt thành giao dịch, tiền đặt cọc cũng đưa tới đúng hạn, hết thảy nhìn qua cũng không có bất cứ trở ngại nào, nhưng chẳng ai ngờ nhóm sát thủ này sẽ một đi không trở lại. Vì vậy mà Bao Đại Độ nổi trận lôi đình, bên trong Kiếm Môn lại càng tiếng gió khó lọt, tất cả mọi người đều cảm thấy bất an, ngay cả nói chuyện cũng không dám lớn tiếng. Nhị thiếu gia Bao Nham bị giam giữ cấm túc, đại thiếu gia Bao Ngọc thì dẫn người ra biển suốt đêm, trừ chưởng môn nhân ra không ai biết rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-vuong-cong-luoc/1674202/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.