Tư Không Duệ nói: ” Đây là ý gì?”
” Một trong số các đồng nhân trong đó có nắm trong tay một viên trân châu màu đỏ.” Sở Hạng nói: ” Nếu có thể đoạt được nó trong khoảng thời gia nửa canh giờ thì tính là đã thắng.”
Tư Không Duệ bừng tỉnh đại ngộ: ” Thì ra là trận pháp.”
Sở Hạng nói: ” Trận pháp này có chút hung hiểm, huynh đài nên cẩn thận thì hơn.”
Đoạn Bạch Nguyệt nói: ” Nếu ta phá được trận này, có phải là sẽ tới được Tinh Châu không?”
” Cũng không đơn giản chỉ là Tinh Châu.” Sở Hạng nói: ” Nếu có thể phá được trận này, tương lai chính là vinh hoa phú quý không đếm xuể, chỉ là một đảo Tinh Châu nho nhỏ mà thôi, huynh đài có thể coi trọng nhưng ta còn thấy chướng mắt.”
Đoạn Bạch Nguyệt nói: ” Được.”
Ba người còn lại lùi về phía sau, Đoạn Bạch Nguyệt tay không tất sắt, một mình đi vào Bát Hoang trận pháp.
Sở Hạng ấn vào chốt cơ quan, đồng nhân bên trong dường như có sinh mệnh, chậm rãi chuyển động dọc theo quỹ đạo dưới đất. Đồng nhân dẫn đầu đột nhiên vung cánh tay lên, Đoạn Bạch Nguyệt lắc mình tránh thoát, đồng nhân ầm ầm ngã vào bức tường phía bên tay trái, đất đá rơi xuống tung lên bụi mù cuồn cuộn, ngay cả mặt đất dưới chân cũng mơ hồ rung lên.
Tư Không Duệ che miệng ho khan, vô cùng lo lắng nói: ” Hang động này sẽ không đổ sập xuống đó chứ?”
Sở Hạng cũng không để ý đến hắn mà vẫn nhìn chằm chằm vào Đoạn Bạch Nguyệt.
Nguyên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-vuong-cong-luoc/1674209/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.