Em nó dài nắm dài nắm *^_^*
Nhắc lại, ai ngồi thuyền Thiên Phàm chuẩn bị phao cứu sinh *^_^*.
Gần tới cửa ải cuối năm, lại càng cảm thấy thời gian trôi nhanh hơn một chút. Ngày hôm đó sau khi lâm triều xong, khó có được trước ngự thư phòng không có ai đứng chờ thảo luận chính sự, Tứ Hỉ cười ha hả nói: ” Hoàng thượng có muốn xuất cung đi dạo một chút không? Gần đây trong thành rất náo nhiệt a.”
Sở Uyên nói: ” Có việc gì vui sao?” WTOlayvaichuong
” Chuyện đại hỷ thì không nhưng những chuyện vui nho nhỏ thì ngày nào cũng có.” Tứ Hỉ nói: ” Hiện tại cũng sắp tới năm mới rồi, các thương nhân đều đang vắt óc suy tính, tìm đủ biện pháp chiêu mộ khách nhân, nhiều thứ hiếm lạ cũng từ khắp nơi đổ về vương thành. Người muốn thành thân cũng nhiều, nghe nói muốn mời gánh hát góp vui trong ngày hỉ sự cũng phải tranh giành nhau, ngay cả cồng chiêng cũng tăng giá chóng mặt.”
” Ngươi ngược lại biết rõ ràng a.” Sở Uyên bật cười: ” Cũng được, ra ngoài đi dạo giải sầu cũng tốt.” WTOlayvaichuong
Tứ Hỉ hầu hạ hắn thay thường phục, chủ tớ hai người cũng không ngồi kiệu mà đi bộ ra ngoài hoàng cung. Trên đường phố quả nhiên là vô cùng náo nhiệt, các nhà đang đón tân nương cũng rất nhiều, còn gặp phải một nhà giàu vừa đi vừa không ngừng phân phát kẹo mừng, nhân đậu phộng trộn với hạt sen hầm nhuyễn, bao phủ bên ngoài là lớp mạch nha, ngọt ngào như mật, nhận vào tay như nhận chút cát điềm.
Dân chúng chen
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-vuong-cong-luoc/1674233/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.