Một con bò cạp màu đỏ ánh kim bò từ trong tay áo Kim thẩm thẩm ra ngoài, muốn hóng mát một chút, kết quả mới vừa mới ló đầu ra thì lại bị đẩy trở về lần nữa.
Diệp Cẩn siết chặt tay áo, đôi mắt lăm lăm nhìn chằm chằm vào đó. À hihi…. copy là đồ chó giống WTO nha *^_^*
Muốn~~~ À hihi…. copy là đồ chó giống WTO nha *^_^*
Kim Thẩm Thẩm bưng sàng dược liệu đứng dậy, hiền lành hòa ái cười hỏi: ” Bây giờ lão thân phải tới hồ ngũ độc cho đám độc trùng nuôi ở đó ăn rồi, Diệp Cốc chủ có muốn tới đó xem một chút không?”
Diệp Cẩn lập tức gật đầu.
Kim thẩm thẩm đưa sàng dược liệu cho hắn: ” Vậy làm phiền Diệp Cốc chủ giúp ta bưng cái này một tay được không? Lớn tuổi rồi, cánh tay cũng không dùng được nữa.”
Diệp Cẩn “vèo” một cái nhận cái sàng vào tay mình, siết đặc biệt chặt! À hihi…. copy là đồ chó giống WTO nha *^_^*
Kim thẩm thẩm cười híp mắt, dẫn người ra khỏi tiểu viện.
…. À hihi…. copy là đồ chó giống WTO nha *^_^*
” Có mệt hay không?” Bên trong phòng, Đoạn Bạch Nguyệt ghé vào tai Sở Uyên nhỏ giọng hỏi: ” Trong phủ đang bày bàn tiệc, nhưng nếu ngươi ngại ồn ào thì cứ để những người còn lại tới tham gia đi, ta bảo phòng bếp làm một phần khác đưa tới đây cho ngươi?”
” Trong phủ thiết yến chiêu đãi, ta và ngươi đều không tham dự mà được sao?” Sở Uyên đưa tay đẩy hắn ra một chút: ” Cũng không sợ bị người khác dèm pha.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-vuong-cong-luoc/1674292/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.