Sở Uyên nhìn thẳng hắn nhìn nửa ngày.
Đoạn Bạch Nguyệt cảnh giác: “Đừng nói với ta ngươi muốn đổi ý.” dfksaghdfhgshfhasdf
Sở Uyên nói: “Ừ.” dfasdfosdiaufyusdagfjhgs
Đang có ý này. dfndsjfhsdgjfhsf
Ngươi quản ta, ta là hoàng đế. dfsdhfgsdjfghsdf
Đoạn Bạch Nguyệt xoa xoa gò má hắn, quay đầu ra cửa lớn tiếng gọi: “Người đâu!” dfsdafhsdfgjsdfg
“Này!” Sở Uyên lập tức che miệng hắn lại, vội vàng ngồi thẳng dậy, lung tung kéo vạt áo đang rộng mở của mình lại.dfsifgsdfghsfjgsjfgkfsjghsfjsgjhdf
“Đùa ngươi thôi.” Vẻ mặt Đoạn Bạch Nguyệt mang đầy ý cười thiếu đánh, ho khan hai tiếng nói: “Bên ngoài không có ai đâu, sợ quấy rầy ngươi ngủ nên chỉ cho một mình Tứ Hỉ ở lại thôi.”fgsfkghdsfghhsdfjgd
Hoàng hôn buông xuống, Sở Uyên dẫn Tứ Hỉ đi dạo trong Tây Nam Phủ, vừa vặn gặp được Tiểu Mãn mới từ bên ngoài trở về.fsfigujfksdyghsfgjhsgfjskfhgs
Tứ Hỉ thức thời lui ra, lát sau mang tới một bầu trà nóng, nhẹ tay nhẹ chân đặt trên bàn trong lương đình.
Lương đình: đình nghỉ mát.fgsfgudfghdfhgsghf
“….” Tim Sở Uyên đập thình thịch thình thịch.fgjdsfgfdsgsd
“Dáng vẻ lười biếng này của ngươi làm sao ta có thể để người khác nhìn thấy được.” Ngón tay Đoạn Bạch Nguyệt lướt qua xương quai xanh của Sở Uyên, cánh tay vòng qua ôm hắn vào lòng, cúi đầu một lần nữa hôn sâu.fgdklfgjfdhjgdfgs
Trong viện trúc an tĩnh, trong không khí còn có mùi cây cỏ tươi mát, gió hiu hiu se lạnh và ánh mặt trời ấm áp, chỉ cần nhắm mắt đã thấy như đang nằm trong biển hoa mềm mại.
“Ba ngày sau thành thân, có được hay không?” Đoạn Bạch Nguyệt hỏi.gfdgklhdkjfhgjsfggfsgf
Sở Uyên chôn mặt bên cổ hắn, trong thanh âm lộ ra ý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-vuong-cong-luoc/1674387/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.