Cuộc sống không có Ngữ Ngưng này Cổ Tịch đã chịu qua hai lần, một lần là khi An Trúc hồi hương thăm phụ thân, một lần phân ly vĩnh viễn. Nếu lần An Trúc hồi hương nàng còn mong thấy ngày An Trúc trở về, còn lần phân ly vĩnh viễn, nỗi tuyệt vọng đó Cổ Tịch vẫn còn nhớ rõ.
Lần này Ngữ Ngưng đi công tác chỉ hai tuần, nhưng hai tuần này đối với Cổ Tịch dài đằng đẵng, nàng vẫn làm việc nhưng trên môi biến mất đi nụ cười cố hữu. Nhân viên tụm năm tụm bảy bàn chuyện bát quái, Cổ Tịch đang trao đổi với Tiểu Ngọc cũng nghe loáng thoáng.
- Đại ma đầu hẹn hò bà con ơi, ban nãy mới thấy anh đẹp trai chở bả đi làm.- Katherin mau mắn nói, nếu ngày thường làm việc cũng nhanh như vậy thì không bị Huyền Cơ la suốt rồi.
Tiểu Hiệp đang ngồi thong thả ăn nho, nghe vậy bèn nói: - Điên, đại ma đầu là gei đấy.
- Anh đấy đẹp trai lắm nha, thật đó, không đùa đâu.
Lại là bạn trai, các phu nhân của nàng phải trải qua thiên biến vạn hóa mới có thể về đến tay nàng. Cổ Tịch thở dài một phen. Phi tử của nàng, thê tử của nàng, nàng nhất định sẽ giành lấy. Thế nên Cổ Tịch dò hỏi:
- Có biết là ai không?
Chỉ nghe tiếng cộp cộp nện trên nền đất, bờ vai nàng được ai đó chạm vào, vỗ vỗ hai cái như an ủi.
- Anh trai tôi, Khổng Huyền Thanh.
Nói rồi tiếng giày cao gót lại nện xuống trên nền đất, mùi hương nước hoa ngọt ngào lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-vuong-luyen/2413919/quyen-2-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.