Tối đó, Mạn Hy đến tìm nàng với hai lon bia trên tay, hai người lại đi bộ ra ngoài khuôn viên trường kiếm chỗ uống bia. Có những lúc nhẹ nhàng như vậy, Cổ Tịch cảm thấy nếu quay trở về cổ đại thì tốt, ít nhất không có cảm giác với không tới, ôm không được người mình thương như bây giờ.
Mạn Hy không có bạn ở đây nên tích cực nói chuyện với Cổ Tịch, hai người phát hiện ra hai người cũng có không ít đề tài chung, nói chuyện với nhau mãi không chán.
Thứ hai lại chậm rãi đến, Nhã Thư đến ngồi cùng Cổ Tịch nhưng không nói gì cả, nàng muốn tiến tới với Cổ Tịch, nhưng nàng lại sợ có lỗi với Ngữ Ngưng, nàng cũng không biết mình phải như thế nào mới phải. Thế nên nàng duy trì mối quan hệ làm bạn với Cổ Tịch, chuyện tới đâu hay tới đó. Mạn Hy thấy hai người lại như trước ngồi cạnh nhau, không biết bình dấm ai đổ vào miệng nàng, chỉ thấy chua xộc lên tới đầu.
- Nhã Thư, em lại chỉ các bạn ôn lại ráp súng đi.
Tách được Nhã Thư ra một lúc cũng được, Mạn Hy không hiểu sao nàng lại trẻ con đến thế này, chỉ muốn tách Nhã Thư ra khỏi Cổ Tịch. Cổ Tịch thấy hai nàng bắt đầu không vừa mắt nhau nàng lại thấy đau đầu, ai cũng là vợ nàng, yên ổn là thứ Cổ Tịch cầu mong các nàng.
Một tuần đó Nhã Thư cũng không đề cập việc gì với Cổ Tịch, hai người lại làm bạn như trước đây, Nhã Thư vẫn bám nàng đùa giỡn. Ít nhất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-vuong-luyen/2413959/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.