Sau khi có số điện thoại của Cổ Tịch, Nhã Thư rất vui vẻ, nàng không về nhà nữa mà chịu vào lớp học. Giảng viên dạy gì ở trên bảng nàng cũng chẳng quan tâm, chỉ cẩn thận đem số điện thoại của Cổ Tịch nhét vào ví, để về nhà gọi. Nhã Thư chỉ mới gặp Cổ Tịch duy nhất một lần, lại còn chẳng phải hình tượng gì tốt đẹp, thế nhưng nàng cứ nhớ mãi không quên. Lòng chỉ muốn quay lại gặp nàng ấy.
Phải biết Tiết gia là một công ty lớn, từ nhỏ Nhã Thư đã từ gấm lụa mà bước ra, một tiểu công chúa đúng nghĩa. Từ nhỏ đến lớn ngoại nhân đều phải nhìn mặt Nhã Thư mà xử sự, nàng chưa hề chịu cảnh bị từ chối, cho đến khi Cổ Tịch nói với nàng Cổ Tịch không hề thích nàng. Trong lòng Nhã Thư không cam tâm, thứ nàng muốn có, bao giờ lại không có được?
- A Bảo, lát cậu mua giúp mình hộp sữa nhé- Nhã Thư nói với cô bạn kính cận kế bên, A Bảo rất ham ăn, nàng ấy giờ ra chơi nhất định sẽ đến căn tin mua đồ. Gửi trước từ lúc này, một lát ra chơi khỏi phải ra căn tin chen lấn.
A Bảo đang lụi cụi viết bài vào vở, thấy vậy liền gật đầu: - Ừ.
Tính Nhã Thư cũng không phải quá tiểu thư, nàng không bệnh công chúa như những người khác. Nhưng nếu Nhã Thư không giàu có, A Bảo cũng sẽ không chơi với nàng, bởi vì đi với người hoàn toàn đẹp hơn mình, giàu có, tính tình tốt như Nhã Thư, nàng chỉ là một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-vuong-luyen/2413980/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.