Cảnh Tịch năm nay vừa tròn tám tuổi, là người con duy nhất của hoàng thượng đương triều Cảnh Minh và hoàng hậu Thi Liễu. Từ nhỏ đã ngu ngu ngơ ngơ, nếu không có sự che chở của hoàng thượng có lẽ đã sớm chết. Việc hoàng thượng muốn lập một nữ nhi làm thái tử vấp không ít ý kiến phản bác của cận thần và thân vương, thế nhưng ngài cứ yên lặng dẹp loạn, dọn đường cho hài tử của mình. Ngài chỉ muốn cho mọi người biết Cảnh gia có người nối dõi, bảo vệ ngai vàng và cả nữ nhi của mình, ít nhất là cho đến khi tạ thế.
Đó là những gì mà Cảnh Tịch nghe được sau một tuần ở trong thể xác này, nguyên khi Cổ Tịch còn ở thời hiện đại nàng đã không còn người thân nào, nay lại xuất hiện phụ thân, mẫu thân. Gia đình đế vương không có chỗ thể hiện tình yêu, tình thương, thế nhưng nàng vẫn cảm nhận được tình yêu của họ dành cho mình, ẩn ẩn trong ánh mắt, hành động âu yếm.
Tiểu Cảnh Tịch xỏ đôi hài nhỏ vào chân, để im cho tiểu nha hoàn hầu hạ mình thay đồ. Tiểu nha hoàn này tên là Nhược Vân, tỷ tỷ của muội ấy là Nhược Thủy, hai người là đồng bào song tử nhưng lại khác nhau hoàn toàn, tỷ tỷ Nhược Thủy tính tình hoạt bát hiếu động, Nhược Vân lại liễu yếu đào tơ, mềm mại nhu nhuyễn. Đây là những người đầu tiên nàng tiếp xúc khi đã trọng sinh sống lại.
Áo bào của nàng chạm hình rồng uy nghiêm, tay áo dài nửa mét, cổ tay viền chỉ vàng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-vuong-luyen/2414177/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.