Vậy à.
Lâu Thất nhìn bốn người bọn họ, đều trạc tuổi nhau, khoảng hai mươi mấy tuổi, mặt mày khôi ngô, thân hình cao ngang nhau, tuy chỉ khoác chiếc áo khoác bên trong trần truồng chân đất, nhưng bốn người đứng cạnh nhau vẫn rất thu hút ánh nhìn. Dung mạo thuộc hàng đỉnh cơ mà.
"Tại sao các ngươi phải đi theo ta? Nếu đã không muốn về Vấn Thiên Sơn nữa, vậy thì trời cao biển rộng tùy tiện bơi thỏa thích tự do như cá, đi theo ta tiếp tục làm thị vệ làm chi?" Lâu Thất chớp chớp mắt tỏ ý không hiểu.
Vấn Kiếm đáp: "Không giấu cô nương, rời khỏi Vấn Thiên Sơn sẽ trở thành kẻ phản bội, Vấn Thiên Sơn sẽ không tha cho bọn ta. Nếu bọn ta đi theo cô nương, tin chắc cô nương sẽ bảo vệ an toàn cho bọn ta."
Lâu Thất đột nhiên cười lên: "Ngươi cũng thật thà lắm. Nhưng mà tại sao ngươi biết ta có thực lực đấu chọi với Vấn Thiên Sơn? Vả lại, vì bọn ngươi mà đắc tội với Vấn Thiên Sơn, ta đâu có cao cả đến như vậy, nói cách khác là, ta đâu có ngu?"
"Không thu nạp bọn ta, cô nương cũng đã đắc tội với Vấn Thiên Sơn rồi." Vấn Kiếm tiếp tục nói: "Lần trước Nạp Lan Đan Nhi trở về nói rất nhiều lời xấu xa về cô nương, thánh nữ biết cô nương và Đế Quân của Phá Vực ở bên nhau, cho dù ra sao cũng không tha cho cô nương. Dắt theo bốn người bọn ta, chẳng qua chỉ thêm bốn trợ thủ mà thôi. Và bọn ta được cô nương thu nạp, nhất định sẽ làm việc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-vuong-sung-ai/328908/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.