Trên đường lớn vào lúc hoàng hôn, người qua lại không hề ít, cửa lớn của lữ quán Lạc Dương cũng có rất nhiều người ra vào, nhưng lúc này có một người đàn ông cao gần hai mét, thân thể cường tráng chạy như bay tới, như vậy lực sát thương cũng không nhỏ.
Mấy người bị hắn đụng ngã lăn trên mặt đất, không nhịn được chửi mắng, còn có người cầm thức ăn ném vào người hắn. Nhưng người đàn ông này một chút cũng không thèm để ý, vẫn vừa hét lớn vừa cắt ngang sang bên này rồi lại tiếp tục chạy thẳng.
Hướng hắn xông tới chính là chỗ Lâu Thất đang đứng, vẫn tiếp tục kêu gào: "Nhanh lên một chút, Lạc chưởng quỹ, mau kêu Trâu đại phu ra đây!"
Vân Phong bước chệch một nhịp, người liền chặn trước mặt Lâu Thất, ngay trước khi hắn lao tới, cổ tay nhẹ nhàng phất một cái, cơ thể cường tráng của nam nhân kia đột nhiên đổi hướng, lướt quanhững người bên cạnhmàchạy tiếp, mà hắn dường như cũng không phát giác ra điều gì.
Lạc chưởng quỹ tức đến giậm chân: "Lư Đại Lực! Ngươi đứng lại đó cho ta, ngươi không thể tùy tiện xông vào!" Hắn vội vàng quay đầu lại nói với Vân Phong một câu, sau đó liền đuổi theo.
"Vân công tử đưa các vị đây vào trước, ta đi xem xem, không để Lư Đại Lực gây chuyện rắc rối. "
Vân Phong bất đắc dĩ nói với Lâu Thất: "Xem ra Lạc chưởng quỹ bắt ta phải làm tiểu nhị một lần rồi. Vị công tử đây, muốn ở tiểu viện biệt lập hay là ở phòng thượng hạng?"
Lâu Thất cười ha ha
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-vuong-sung-ai/328962/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.