Từ trên thiên không, một vị nam tử đáp xuống, trên thân là một cái Châu Âu cổ phục, vẻ mặt âm trầm mà ôn hòa, phảng phất như rất đáng để người dựa vào tin cậy.
“ Lưu Kim phải không ??” Nam tử lên tiếng, không chút nào đáng sợ, bên trong càng là có nhiều nhiều điểm yên bình đáng mến.
Lưu Kim gật nhẹ đầu.
“ Ừm, ngươi mau cho cha ngươi nuốt viên đan dược này, có thể đem hắn hồi phục đến vẹn toàn không sai.” Nam tử nhìn sang Lưu Y Nhiên, rút ra một viên đan dược màu đỏ như máu, gọi nàng tới mà nói.
Lưu Y Nhiên dĩ nhiên có chút ngại ngần.
“ Tiểu Nhiên Nhiên, làm theo hắn đi, cho dù là thuốc độc, ta cũng phải chịu, nếu hắn có sát tâm, thực nói từ trước khi chúng ta thấy hắn ta đã bị dẫm nát rồi.” Lưu Kim thở dài.
Hắn nhớ lại lời Phong La Quốc Quốc Vương khi nãy, số phận của mình, trước mặt kẻ mạnh, chính là không còn là của mình nữa, chi bằng cứ như vậy nghe theo an bài, chí ít còn có thể cứu Lưu Y Nhiên.
Lưu Y Nhiên ái ngại nhìn, căn bản viên này đan dược có chút quỷ dị.
Nàng đỡ Lưu Kim dậy, hắn rất nhanh nuốt xuống.
“ Cha, ngươi đừng chết...” Lưu Y Nhiên nhìn cảnh này, có chút bất lực nói.
Lưu Kim toàn thân nóng ran lên, vết thương máu túa ra, phảng phất như bị đẩy, hoàn toàn là không thể ngăn cản, hắn vặn vẹo người, nhìn qua chính là giãy chết. Nhưng, liền sau đó, màu da Lưu Kim lại một lần hồng hào, vết thương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-vuong-tien-truyen/1570793/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.