Hai người uống trà rồi đi ăn cơm với đoàn phim, lúc cơm nước xong xuôi trời đã xẩm tối.
Hôm nay là mùng bảy Tết, phố đã đông người qua lại hơn hẳn. Chung Độ lấy khẩu trang trong túi đeo vào, sau đó đi về với Trì Viễn Sơn.
Chỗ họ ăn cơm cách đó không xa, chính quán cháo có ông chủ bị chứng sạch sẽ ở đầu đường kia. Cháo rất ngon, các món ăn kèm cũng không tồi, bữa ăn diễn ra trong thoải mái.
Giữa lúc chậm rãi rảo bước về, Chung Độ cảm nhận được sức hấp dẫn đặc biệt của nhịp sống khoan thai trong lòng thành phố nhỏ.
Đứa trẻ ăn kẹo hồ lô chạy nhảy vút qua, mùi khoai lang nướng “quyến rũ” từng cái bụng đói meo của người đi đường, đèn đường lặng lẽ bật sáng, vầng trăng thong thả ngự trên bầu trời đêm.
Thời tiết buốt giá lạnh lẽo, vậy mà con phố này khác nào bập bùng trong ánh lửa.
Các hàng quán nghỉ bán mấy ngày Tết nay đã mở cửa, Trì Viễn Sơn đi được thu được hàng tá lời chào hỏi.
Có người gọi “Anh Trì”, người kêu “Tiểu Trì”, thậm chí còn có đứa bé đứng từ xa tít la to: “Chú Trì ơi chúc mừng năm mới!”
Chung Độ đi bên cạnh y, khóe môi ẩn dưới lớp khẩu trang ngập ý cười: “Thầy Trì được chào đón quá.”
Trì Viễn Sơn nhún vai: “Anh cứ thử tháo khẩu trang xem trong mắt mọi người có còn thấy em không?”
Chung Độ cười đáp, cánh tay thuận thế đặt trên vai Trì Viễn Sơn, ngẩng lên ngắm trời đêm.
Cũng may là anh không quá nổi tiếng, chỉ những lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-giao-thua/2132097/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.