Thịt chân giò kho tàu, tôm cua phật nhảy tường, các thể loại đồ ăn bày kín bàn.
Bình thường các quán bar chỉ phục vụ trái cây và thức ăn nhẹ nên không yêu cầu trình độ người đầu bếp cao. Và tuy là anh Lý nấu các món ăn gia đình không quá đặc sắc, nhưng mỗi cuối năm đều cố gắng chuẩn bị cho mọi người mâm cơm tất niên đầy đặn.
Rượu tự ủ và trà gừng dành riêng cho Chung Độ đã lên đủ, màn chiếu quán bar đang phát chương trình Gala cuối năm, cuối cùng bữa ăn cũng bắt đầu.
Trì Viễn Sơn rót cho Chung Độ một tách trà gừng ấm nóng đặt bên cạnh. Y chưa vội cầm đũa mà cầm điện thoại gửi bao lì xì vào nhóm công việc quán trà lẫn quán bar, cuối cùng còn dặn dò: “Đừng có đăng linh tinh lên mạng biết chưa đó.”
Dù Chung Độ không phải ngôi sao nhưng ít nhiều cũng là nhân vật công chúng. Lỡ đâu ngày mai tuồn hình đạo diễn Chung đêm hôm khuya khoắt vào bar mua say thì đúng là khó coi.
Mục đích chính của y là dặn dò nhân viên quán, còn đâu anh em bạn bè cùng bàn thì không lo.
Thực tế nhân viên thấy khách vào ra đã nhiều, cái gì nên nói cái gì không nên cũng tự biết rõ, Trì Viễn Sơn dặn thừa cả. Nhưng y lại không kiềm lòng được làm ra hành động rất khác những gì mình làm.
Vừa đặt điện thoại xuống, Nghiêm Tùng Đình ngồi bên phải y bỗng vỗ trán.
Lâm Thu Huyền thấy vậy giật mình, quay sang nhạt nhẽo nói với Nghiêm Tùng Đình: “Biết anh thông minh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-giao-thua/2132110/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.