Bữa ăn hôm nay diễn ra một cách hòa hợp ngoài mong đợi.
Hạ Vãn Chi không ăn cay, Tạ Kỳ Diên tình cờ cũng không ăn cay.
Hạ Vãn Chi ghét rau mùi, Tạ Kỳ Diên tình cờ cũng không ăn rau mùi.
Anh và cô hợp nhau đến bất ngờ.
Hạ Vãn Chi cảm thấy, bữa lẩu này cũng là một sự bất ngờ.
Bất ngờ phát hiện ra rất nhiều điều không ngờ tới.
Lẩu ăn cùng bia trái cây mát lạnh thật sự rất hấp dẫn, nhân lúc mọi người đang nói chuyện không để ý, Hạ Vãn Chi không nhịn được lén uống vài ngụm.
Ngon quá, không nhịn được.
Hạ Vãn Chi liếc nhìn nồng độ cồn, thầm nghĩ chút cồn này uống mười lon cũng không say nổi.
Nhưng sợ bị mắng.
Thế là cô đứng dậy, lén lút vào bếp lấy một lon trong tủ lạnh ra đổ vào bình giữ nhiệt của mình.
“Không khỏe à?” Vân Lệ thấy cô cầm bình giữ nhiệt quay lại, lo lắng hỏi.
Hạ Vãn Chi ra vẻ bình thản: “Không, tớ uống chút nước.”
Tạ Kỳ Diên ngồi bên cạnh cô liếc nhìn một lúc, không lên tiếng.
Ăn gần xong, bia trái cây trong bình giữ nhiệt của Hạ Vãn Chi cũng cạn, cô ngẩn người một lúc, cánh tay đặt lên bàn hơi nghiêng về phía trước, lúc hai tay đưa lên chống cằm, khuỷu tay chạm vào vai Tạ Kỳ Diên.
Cô không nhận ra, nhưng Tạ Kỳ Diên lại liếc nhìn cô bằng khóe mắt.
“Muốn uống không?” Vân Lệ lo Hạ Vãn Chi vừa khỏi cảm không nên uống bia, đã đặc biệt dặn dò cô chỉ được uống một chút. Bây giờ thấy cô như có vẻ u
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-he-diu-dang-dinh-hien/2852421/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.